Tiền lương của bố phải nuôi bốn người trong gia đình, mỗi tháng còn phải gửi một phần tiền về quê cho bố mẹ già, tháng trước chú hai của bố viết thư nói nhà cũ ở quê bị một trận mưa lớn làm sập, phải tốn tiền sửa chữa, lại xin thêm hai mươi đồng.
Mặc dù tiền lương và phụ cấp của tiểu đoàn trưởng cao hơn nông dân cày ruộng nhưng nuôi một gia đình lớn như vậy cũng không dễ dàng.
Tô Nhân nghĩ, người bị Cục Công thương bắt đi, mười phần thì tám chín là vì đầu cơ tích trữ?
Cộc cộc, cộc.
Tô Nhân nghe thấy tiếng gõ cửa quen thuộc, lập tức lật người xuống giường, đi dép lê ra mở cửa, ngoài cửa là Cố Thừa An phong trần mệt mỏi trở về.
“Nhanh vào đi.” Tô Nhân nhường một chỗ cho người đàn ông vào nhà, rồi đóng cửa lại, thấy anh không sao mới yên tâm, lại hỏi: “Ngô Đạt thế nào rồi?”
Cố Thừa An cầm lấy cái cốc tráng men trên bàn học của Tô Nhân, lắc lắc phần nước mát còn lại một nửa trong đó rồi uống một hơi cạn sạch, lúc này mới mở miệng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT