“Trước đây đến đây đánh nhau.” Cố Thừa An nắm tay Tô Nhân đi về phía trước, ngồi xuống một bậc đá, cúi đầu thổi bụi cho cô.
“Trước đây anh thích đánh nhau vậy sao?”
“Cũng không, thỉnh thoảng thôi.” Trước mặt đối tượng phải giữ hình tượng: “Anh là đồng chí tốt, không phải đụng cái là đánh nhau.”
Tô Nhân: “...”
Cứ tin vậy đi.
Cố Thừa An vừa lấy một thứ hay ho từ trên xe đạp xuống, mở túi vải ra, bên trong là chiếc đài radio và băng cát-xét quen thuộc.
Giọng hát du dương của bài “Ánh trăng nói hộ lòng tôi.” vang lên, như thể đưa hai người trở về đêm hôm đó. Tô Nhân lòng khẽ động, nhớ đến ba chữ Cố Thừa An nói tối hôm đó, cười dịu dàng…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play