Nghỉ ngơi một đêm, Tô Nhân tỉnh dậy đầy sức sống, mặc quần áo chỉnh tề mở cửa phòng, liền thấy Cố Thừa An đứng trước cửa phòng mình, khoanh tay trước ngực, vẻ mặt như muốn tính sổ với cô.
“Bây giờ chịu mở cửa rồi à?” Khóe môi Cố Thừa An nở nụ cười.
“Ai bảo anh nửa đêm gõ cửa phòng em! Anh là đàn ông con trai không được tùy tiện vào phòng con gái.”
“Anh là đàn ông tùy tiện sao? Em là con gái tùy tiện nào khác sao? Người khác cầu xin anh vào anh còn chẳng thèm.” Cố Thừa An lại muốn trêu cô, đưa tay định sờ mặt cô, bị Tô Nhân khéo léo tránh được.
“Đừng giỡn! Đây là ở nhà!” Nụ cười của Tô Nhân nở trên mặt, vỗ vỗ tay anh, có chút chột dạ nhìn xung quanh.
Mọi người trong nhà đều đã dậy, mỗi người đều bận rộn, không ai để ý đến cảnh tượng ở góc tường hành lang tầng hai.
“Chúng ta đâu phải tình cảm vụng trộm! Sao lại không được giỡn chứ?!” Cố Thừa An rất bất mãn: “Anh xuống nói ngay bây giờ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play