Cuối cùng Tô Nhân cũng không được nhìn thấy khoảnh khắc mặt trời mọc, khi cô mở mắt ra, bên ngoài đã sáng bừng, mặt trời mọc lên, tỏa ánh sáng, nhẹ nhàng bao phủ cả núi rừng.
“Đẹp quá.” Tô Nhân mặt ửng hồng, kéo kéo tay áo Cố Thừa An: “Anh nhìn kìa.”
Cố Thừa An thấy Tô Nhân chỉ chăm chú nhìn mặt trời mọc, không ngừng nhìn ra ngoài cửa sổ tàu hỏa, mắt cô sáng lấp lánh. Còn anh thì chẳng hứng thú gì, chỉ nhìn cô gái của mình, giơ tay vén lại những sợi tóc hơi rối của cô: “Ừ, đẹp thật.”

Tàu hỏa màu xanh lá cây chạy một mạch về phía nam, cuối cùng cũng đến ga xe lửa Bắc Kinh vào lúc hai giờ chiều.
Trở về Bắc Kinh, mọi người đều cảm thấy nhiệt độ tăng lên không ít, đã trải qua cái lạnh giá của Đông Bắc, bây giờ xem ra họ có thể dễ dàng đối mặt với mùa đông ở Bắc Kinh.
“Chú Lưu~” Cố Thừa Huệ là người đầu tiên ra khỏi ga, nhìn thấy Lưu Mậu Nguyên đến đón cả nhóm, cô vẫy tay với ông.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play