“Được ạ!” Miêu Miêu thích cô gái xinh đẹp này, đưa tay ra muốn được bế, đợi Tô Nhân bế vào lòng, vui vẻ phát ra tiếng cười như chuông bạc: “Cô Nhân Nhân, cô thơm quá ạ~ Đẹp quá ạ~ Con thích cô!”
Tô Nhân chưa từng gặp cô bé nào miệng ngọt như vậy, quả thực là khiến trái tim tan chảy, cảm thán đúng là nữ chính trong nguyên tác. Cô bé lục lọi trong túi áo bông, lấy ra ba viên kẹo, nhỏ giọng nói bên tai cô: “Con còn ba viên kẹo cuối cùng, tặng hết cho cô!”
“Chú Thừa An, con cũng muốn được bế!”
Quân Quân nhìn thấy Miêu Miêu được cô Nhân Nhân bế, liền đưa tay tìm chú của mình.
Hai đứa trẻ được Cố Thừa An và Tô Nhân bế đi ra ngoài, vừa ngắm người tuyết trên mặt đất, vừa ngắm những cành cây bị tuyết đè cong ngọn...
Trời đã tối đen, khi mẹ Miêu Miêu đến đón con, còn cười nói: “Vừa nãy ở xa không nhìn rõ, tôi còn tưởng là nhà nào trong viện mình có đôi vợ chồng trẻ bế con ra ngoài chơi chứ.”
Cố Thừa An và Tô Nhân bế con nhìn nhau, cùng lúc dời mắt đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT