“Chỉ đoán vậy thôi sao?” Lý Hưng Quốc nghi ngờ nhìn Cố Thừa An, đầy vẻ đánh giá.
Cố Thừa An cười vô sở vị, bóc những hạt đậu phộng trên bàn, ném hai hạt vào miệng, mùi thơm nức mũi: “Vừa hay tôi nghe nói trường Đại học Bắc Kinh có giáo sư được minh oan đang làm thủ tục nghỉ việc...”
“Tin tức của anh cũng khá nhanh nhạy.” Lý Hưng Quốc bừng tỉnh đại ngộ, hóa ra là vậy.
Anh ta ngồi thẳng dậy, nghiêng người về phía trước, nhìn xung quanh, xác định không ai chú ý đến bên này, lúc này mới hạ giọng nói: “Nhà chúng tôi đúng là có ý định này, lấy lại tứ hợp viện, sau khi bán cho cục quản lý nhà đất thì cả nhà sẽ chuyển đi.”
“Bố tôi bị đày đi mấy năm, sức khỏe cũng yếu, chuẩn bị đến nhà họ hàng dưỡng bệnh, đổi nơi ở để bắt đầu cuộc sống mới.”
Chỉ vài câu ngắn ngủi, Cố Thừa An đương nhiên hiểu được những gì đã xảy ra sau khi bị đày đi không đơn giản, cũng hiểu được những người thân trong gia đình bị đày đi, những người thân ở lại đây đã phải sống những ngày tháng khó khăn như thế nào.
“Cũng tốt, ở lại đây thì dễ gợi lại chuyện buồn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT