Tô Nhân cười khẩy, không biết là đang cười ai:
“Mẹ và gia đình mẹ vẫn nên về sớm đi, con không giữ mọi người lại đâu. Còn chuyện của con, trước kia ông nội còn sống, con sẽ bàn bạc với ông, bây giờ ông không còn nữa, con có thể tự quyết định.”
“Này! Nhân Nhân!”
Lương Xuân Lệ thấy con gái đứng dậy bỏ đi, chạy theo mấy bước, nắm lấy cánh tay cô: “Nhân Nhân, con nghe lời mẹ khuyên, nắm bắt lấy Cố Thừa An! Bây giờ hai đứa không có hôn ước cũng không sao, con vẫn ở nhà họ Cố mà, phụ nữ theo đuổi đàn ông dễ lắm, con chủ động một chút... đàn ông đều không chịu được phụ nữ chủ động.”
“Sau này gả vào nhà họ Cố, mẹ và chú con đều là người nhà của con, Nhị Trụ cũng coi như là em trai con, chúng ta có thể giúp đỡ lẫn nhau.”
“Mẹ nói vậy là có ý gì?” Tô Nhân không thể tin được nhìn mẹ ruột của mình, nghi ngờ không biết mình có thật sự nghe được những lời đó từ miệng bà ta không: “Nhiều năm như vậy mẹ không xuất hiện, bây giờ xuất hiện, bây giờ xuất hiện lại chỉ để tính toán con?”
Tô Nhân gỡ tay bà ta ra khỏi cánh tay mình: “Vậy thì con thà rằng mẹ chưa từng xuất hiện. Ba người các người đi đi, đừng xuất hiện trước mặt con nữa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play