“Còn cháu thì sao?” Ông cụ nhìn chằm chằm Tô Nhân, chỉ hỏi cô: “Thời gian qua ở chung, cháu không có chút tình cảm nào với nó sao, hay là không muốn sống cả đời với nó?”
Thích sao?
Không giống như lần trước Cố Thừa An hỏi cô có thích anh không khiến cô kinh ngạc, lần này Tô Nhân im lặng suy nghĩ một lúc, mắt chớp chớp, nhớ lại cảnh Cố Thừa An vì bảo vệ em họ mà đánh người, từ nhỏ vì bảo vệ anh em mà dám chống lại Tôn Chính Nghĩa cao lớn hơn mình, trong gió tuyết chở cô đi gửi bản thảo, tấm lưng rộng lớn như núi dựa vào rất đáng tin, anh còn mời cô nghe nhạc ủy mị trên đài phát thanh, mời cô xem phim, ăn ở nhà hàng quốc doanh...
Trước đây không để ý, bây giờ nghĩ lại, hóa ra lại có nhiều kỷ niệm như vậy.
Tô Nhân thấy tim mình như thắt lại, hồi ức ùa về, đủ loại cảm xúc đan xen, từng đợt lan tỏa, như thể có thể cuốn sạch mọi thứ trong nháy mắt.
Chỉ trong chớp mắt, trong đầu cô lại nhớ đến Tân Mộng Kỳ, nhớ đến cặp vợ chồng ân ái được miêu tả trong sách, cô lập tức tỉnh táo lại, mím môi đè nén sự bồn chồn và cảm xúc khác thường trong lòng.
“Ông nội Cố, cháu cũng không muốn chấp nhận hôn nhân sắp đặt, cháu đã được học hành, được giáo dục, càng tôn sùng tình yêu tự do, hy vọng tìm được một người bạn đời cách mạng cùng chung chí hướng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT