Tô Nhân lần đầu tiên nghe thấy yêu cầu như vậy, thế mà lại có người đưa tiền lương của mình cho người không liên quan quản lý? Ngoài vợ chồng ra thì còn ai làm như vậy nữa.
Đang do dự không biết từ chối củ khoai lang nóng hổi này như thế nào thì lại nghe Cố Thừa An lên tiếng.
“Mỗi tháng anh sẽ trả em ba đồng tiền phí quản lý.”
“Được!” Tô Nhân lập tức đồng ý.
Cố Thừa An không sống nhờ vào ba mươi đồng tiền lương đó nhưng lại mượn cớ đưa hết cho cô.
Tô Nhân cẩn thận cất tiền đi, từ đầu đến cuối vuốt cho thẳng không nhăn, thậm chí còn về phòng lấy sổ tay ra, ghi ngày tháng năm và số tiền nhận được lên đó, rồi hài lòng đưa cho Cố Thừa An xem.
“Tôi đã ghi hết rồi, tháng đầu anh đưa tôi ba mươi đồng, anh yên tâm, tôi rất biết cách giữ tiền, để dành một thời gian, đến lúc anh lấy chắc anh phải giật mình cho xem.”
Cố Thừa An không để ý lắm, chỉ thấy cô gái trước mặt cười nói vui vẻ, thú vị lắm, tùy tiện gật đầu đồng ý.
Sau khi anh đi, Tô Nhân dùng hai chiếc khăn tay gói số tiền tiết kiệm của mình lại, một gói nhét vào trong vỏ gối, một gói nhét vào sách giáo khoa Ngữ văn trong ngăn kéo bàn học.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT