Văn phòng của Tô Nhân không có nhiều người, một lát sau đã đến lượt người cuối cùng, trong tay Tân Mộng Kỳ còn lại vài tờ đại đoàn kết, nhìn vào danh sách người cuối cùng: “Tô Nhân.”
Hai tờ đại đoàn kết cộng với năm tờ một đồng và một tờ năm hào, đỏ chót, nhìn thật đẹp.
Tô Nhân đưa tay ra định nhận nhưng phát hiện Tân Mộng Kỳ ở đầu bên kia tờ tiền đang dùng sức không buông, cô ngẩng đầu nhìn, thấy Tân Mộng Kỳ trừng mắt nhìn mình, trợn trắng mắt, quay người bỏ đi.
Thật là kỳ lạ!
Nhưng Tô Nhân lười chấp nhặt với cô ta, dù sao thì niềm vui phát lương cũng hơn tất cả, hai mươi lăm đồng năm hào, quả là một khoản tiền lớn, cộng với tiền nhuận bút đăng báo tháng này của mình, tổng cộng là ba mươi lăm đồng năm hào.
Sờ sờ chiếc ví nhỏ của mình, căng phồng!
Nhà máy phát lương, trong nhà lại không còn cô em gái kế ghét bỏ, tâm trạng Lý Niệm Quân rất tốt, đề nghị Tô Nhân và Hà Tùng Linh cùng đi ăn mừng ở nhà hàng quốc doanh.
Lý do rất chính đáng, mừng đồng chí Tô Nhân lần đầu tiên lĩnh lương.
Tô Nhân tiết kiệm quen rồi, thấy đi ăn ở nhà hàng quốc doanh hơi xa xỉ nhưng nghĩ kỹ lại thì thấy hơi động lòng, nhất là còn có thể đi cùng những người bạn quen biết ở đại viện, thật tuyệt.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT