Tô Nhân đi theo sau Cố Thừa An, nhìn anh bế Quân Quân lên cao theo ý của đứa cháu trai, một người mặt nghiêm túc vô tình xoay đứa trẻ trên tay, một đứa thì phấn khích hét lớn, lại có một sự hòa hợp kỳ lạ.
Đợi Quân Quân chơi đến nỗi mặt đỏ bừng, Cố Thừa An xoa đầu đứa cháu trai: “Vui không?”
“Vâng! Chú Thừa An, chú là chú tốt nhất, tốt hơn cả chú Hai, chú Ba, chú Sáu, chú Tám! Bây giờ chú đứng đầu nhé~”
Thế hệ của Tạ Thừa Anh có tám người, cô là lớn tuổi nhất, Quân Quân có năm người chú, Cố Thừa An xếp thứ tư nhưng Quân Quân thấy gọi chú Tư khó nghe nên ngoan ngoãn gọi là chú Thừa An.
Nghe thấy thứ hạng của mình tăng vọt, Cố Thừa An nhếch mép, đúng là vinh hạnh lớn: “Vậy con định báo đáp chú thế nào?”
“Cho chú ăn kẹo!” Quân Quân lấy ra mấy viên kẹo trong túi, đổ ra lòng bàn tay, đưa cho chú một viên, cho cô Tô Nhân một viên, còn lại hai viên là của mình, thè lưỡi giải thích: “Con đang lớn, phải ăn nhiều một chút, không phải con keo kiệt đâu.”
Tô Nhân bị Quân Quân chọc cười, muốn ăn thêm một viên kẹo còn giải thích nghiêm túc, không biết người nhà nuôi nó thế nào, đáng yêu quá.
“Được rồi, con còn nhỏ phải ăn nhiều một chút.”
Vừa dứt lời, Cố Thừa An nhét viên kẹo Quân Quân đưa cho mình vào tay Tô Nhân: “Chú không cần lớn nữa, đã lớn hết rồi…em còn không bằng thằng mập này.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT