Cùng với tiếng cười khinh thường, Cố Thừa An lại nói: “Bộ não của cô ta đúng là đồ bỏ.”
Tô Nhân: “...”
Ngạc nhiên trước sự thẳng thắn của Cố Thừa An, Tô Nhân liếc anh một cái, lại không hiểu tại sao Cố Thừa An sẽ ở cùng với Tân Mộng Kỳ như vậy, nghĩ lại thì Tân Mộng Kỳ thực sự rất khác so với mô tả trong sách.
Tính cách tốt bụng, hào phóng, dịu dàng đều không liên quan đến cô ta, ngược lại còn là một đứa trẻ ngang ngược được chiều hư.
Có phải sau này tính tình Tân Mộng Kỳ thay đổi lớn, hai người mới nhìn thuận mắt nhau không?
“Cô đang nghĩ gì vậy?” Cố Thừa An nhìn ra sự thay đổi cảm xúc trong mắt Tô Nhân, đôi mắt hạnh đẹp như nước kia dường như đang ấp ủ điều gì đó, người này còn thỉnh thoảng nhìn mình, anh luôn cảm thấy có vấn đề.
“Không có gì.” Tô Nhân lắc đầu, đi thẳng vào nhà, Cố Thừa An nhìn bóng lưng cô, cũng bước theo.
Gần đến giờ ăn tối, Ngô thẩm bận rộn trong bếp, Tô Nhân đặt túi xuống rồi đi giúp: “Ngô thẩm, cháu bê đồ ăn.”
“Cháu nghỉ ngơi đi, đi làm cả ngày mệt rồi, đây là món cuối cùng.” Hôm nay Ngô thẩm đã chuẩn bị bốn món ăn và một món canh, vừa vặn món cuối cùng là thịt kho tàu, bà trực tiếp bưng đồ ăn ra phòng ăn.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT