Nghe đến câu chú Thừa An này, mặt Miêu Miêu hơi đỏ, năm đó cô mới bốn tuổi, là theo Quân Quân gọi như vậy.
Thực ra cô gọi chú là nhiều nhất.
Ban đầu cô định từ chối nhưng Sao Sao lại nắm tay cô làm nũng, nghĩ đến việc mình đã bán được dây buộc tóc kiếm thêm được mấy chục tệ, còn phải trả Quân Quân mười bốn tệ, cô cũng đồng ý.
Vài ngày sau, Miêu Miêu cầm tiền, lại xách theo một túi táo và một cân đường đến nhà, được Sao Sao nhiệt tình chào đón, cùng chú Cố và cô Tô Nhân ăn cơm.
Đến lúc cáo từ ra về, Quân Quân từ nhà máy về, mang theo vẻ vội vã bụi bặm leo lên lầu.
“Quân Quân, ăn cơm chưa?” Tô Nhân chào hỏi anh.
“Con ăn ở nhà máy rồi ạ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT