Ngày ấy, Lục Phương mang về một toà piano màu trắng, nhìn rất quý giá. Tố Ly không biết đánh đàn, nhưng hắn thích lắm. Vật đẹp đẽ như vậy ai lại không muốn chạm vào. Hắn đi vòng quanh chiếc đàn, ngón tay rụt rè muốn thử những thanh phím trắng muốt, nhưng lại không dám. Hắn ngước mắt lên nhìn Lục Phương, tựa như dò hỏi. Lục Phương vẻ mặt ôn hoà, hắn gật gật đầu.
"Thích không? Cho em."
Tố Ly hai mắt sáng rực. Hắn mân mê thân đàn một chút, rồi như nghĩ ra cái gì, hắn bẽn lẽn tiến lại gần Lục Phương. Hắn quỳ gối, ôm lấy chân của Lục Phương, hai má ửng hồng, nửa kích động, nửa thẹn thùng.
"Cảm ơn chủ nhân." - Giọng hắn mềm mềm, y như hương vị của viên kẹo ngọt ngào.
Tiếp xúc đột ngột làm Lục Phương hơi giật mình một chút, hắn nhìn xuống Tố Ly, ánh mắt hắn sâu thẳm, xoáy vào viên lệ chí xinh đẹp nơi đuôi mắt. Tố Ly dễ thoả mãn, cũng rất rụt rè. Hắn không biết sự thẹn thùng trúc trắc lấy lòng có bao nhiêu mị hoặc. Giống như một kẻ mang nhan sắc diễm lệ của yêu tinh câu dẫn người lại không tự biết, hoà quyện tạo nên một sự mâu thuẫn quá ngọt ngào. Lục Phương kéo hắn lên, môi dán vào gò má xinh đẹp .
"Ta dạy em."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT