Hoàng Hướng San còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm, lưng lại cứng đờ, đứng yên tại chỗ.
“Cậu có ý gì?”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Ý trên mặt chữ,” Tống Gia Mạt nhún vai, “Nhà trường quy định không được phép dùng điện thoại trong thời gian lên lớp, nhưng không nói có thể tùy ý xâm phạm quyền riêng tư của người khác, cậu lục cặp sách và hộc bàn của tôi đã có sự đồng ý của tôi chưa?”
Đương nhiên cô không sợ kiểm tra điện thoại, với tính cách của cô, điện thoại căn bản đều tắt máy, nhiều nhất là dùng để làm một số liên hệ khẩn cấp.
Ngày thường có chút tình huống bất ngờ, mọi người cũng thông báo với người nhà bằng điện thoại, trường học cũng không biến thái đến mức không để lại một con đường sống nào.
Nếu như mang theo điện thoại thì sẽ bị thu, vậy thì đa số mọi người đều không thể may mắn thoát khỏi.
Hoàng Hướng San có luận điểm đầy đủ, cảm thấy bản thân mình cực kỳ có lý: “Nếu như trong cặp của cậu không có gì không thể cho người khác nhìn thấy, việc gì phải sợ tôi lục?”
Học sinh trực nhật đang quét rác ở một bên nhịn không được mở miệng nói một câu: “Lục cặp sách của người khác là sai thật mà, cho dù là cảnh sát thì cũng phải có lệnh tra xét mới được đó, đây là xâm phạm quyền riêng tư của người khác.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play