Trước cửa lớn, hai người ôm nhau, người chồng tuấn tú phong độ, còn người vợ thì xinh đẹp ngoan hiền, tựa như một cặp đôi yêu thương khăng khít.
Thế nhưng, nếu nhìn kỹ sẽ thấy, gương mặt người chồng và người đàn ông trong bức ảnh treo trên tường phòng khách… hoàn toàn không giống nhau.
Đáng tiếc là tại hiện trường chỉ có một người mù và một đứa trẻ ba tuổi bị đánh ngất, chẳng ai có thể nhận ra điều này.
Thậm chí, vì người đàn ông duy nhất có thể nhìn thấy lại đang quay lưng về phía phòng khách, hoàn toàn không liếc tới bức ảnh trên tường, cũng chẳng phát hiện ánh mắt của người đàn ông trong ảnh đã hạ xuống vài phần.
Nghe thấy cách người đàn ông gọi mình, Nguyễn Thanh khựng lại.
A… Thanh?
Trong ký ức của nguyên chủ, Dương Thiên Hạo rất hiếm khi gọi vợ mình là “em yêu,” chỉ khi nào dỗ dành mới giả vờ gọi một tiếng như ban phát ân huệ, phần lớn đều gọi là A Thanh. Còn nguyên chủ thì lại cứ bướng bỉnh gọi Dương Thiên Hạo là “chồng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT