Nguyễn Thanh trở về phòng ngủ, rồi lặng lẽ ngồi bên mép giường. Cậu trầm tư, bao quanh bởi sự yếu đuối và vô vọng, đôi mắt mờ đục trống rỗng như thể chẳng biết đang nghĩ gì.
Đứa bé đứng cạnh Nguyễn Thanh, ngoan ngoãn ngắm nhìn. Nó muốn nắm lấy tay cậu, nhưng có vẻ sợ bị cậu đẩy ra, cuối cùng chỉ dám nhẹ nhàng níu góc áo, như một cách an ủi lặng lẽ, dịu dàng mà đáng yêu.
Tuy nhiên, đáng tiếc Nguyễn Thanh lại không thể nhìn thấy, cậu là một người mù.
Cậu khẽ cúi đầu, suy tư về tình cảnh của mình. Cơ hội để rời đi vừa vụt mất, giờ muốn thoát khỏi đây e rằng đã khó khăn hơn rất nhiều. Rốt cuộc, chỉ cần kẻ sát nhân còn tồn tại, cậu sẽ chẳng có đường thoát.
Ừm?
Nguyễn Thanh chợt dừng lại khi nghe thấy âm thanh khe khẽ… hình như là tiếng cửa đóng? Kẻ sát nhân đã rời đi?
Bề ngoài vẫn giữ vẻ buồn bã, Nguyễn Thanh thực ra đang chăm chú lắng nghe động tĩnh trong phòng khách. Không gian tĩnh lặng, như thể chẳng còn ai.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT