Mỹ Thực: Đang Bán Vỉa Hè, Tự Nhiên Tôi Thành Thần Bếp

Chương 5: Nhiều người xếp hàng ăn cơm dĩa vậy? Điên rồi sao?!


4 ngày


"Có cần thiết phải như vậy không? Giờ nghỉ trưa vốn dĩ đã ít ỏi, gọi đồ ăn ngoài là được rồi, cần gì phải đi vòng 15 phút chỉ để ăn cơm dĩa?"

Trên đường đi, nhân viên văn phòng Chu Hiểu không nhịn được càu nhàu một câu.

Cậu biết 15 phút nghỉ trưa quan trọng với một nhân viên văn phòng như thế nào mà!

Cho dù có được ngủ thêm một phút cũng là sự hưởng thụ vô bờ rồi.

Hôm nay thì hay rồi, bạn thân của Chu Hiểu là Lưu Phi, lại nhất quyết lôi kéo anh ấy đi ăn hàng rong.

Bữa trưa gọi đồ ăn ngoài là được rồi, cần gì phải chạy xa như vậy.

Ăn cơm sao quan trọng bằng ngủ ngon.

Tuy nhiên, thấy Lưu Phi hào hứng như vậy, Chu Hiểu cũng không tiện từ chối, đành phải đi theo anh ta xem sao.

Ngày mai sẽ nói là mình không thích ăn, không đi nữa.

Hai người nhanh chóng đến công viên Hồng Sơn.

Lúc này, ở góc công viên đã có bảy, tám người đang xếp hàng.

"Thấy chưa, đã có người đến xếp hàng rồi kìa!"

"Cơm dĩa ở đó ngon thật sự, hơn nữa nguyên liệu dùng cũng ngon, lại còn là đồ mới nấu."

"Đến đây ăn một bữa, cậu nhất định sẽ không lỗ."

Lưu Phi thấy đã có người đến, liền hào hứng chào mời.

Chu Hiểu nửa tin nửa ngờ.

Nhưng đã đến đây rồi thì cứ chờ ăn xem sao.

Đúng lúc này, Giang Phong lái xe ăn di động xuất hiện.

Mọi người giúp anh kê bàn ghế xong, Giang Phong lập tức bắt đầu bắc chảo lên bếp, chuẩn bị nấu ăn.

Chu Hiểu và Lưu Phi cũng đứng xếp hàng.

Chu Hiểu nhìn ông anh phía trước, vẻ mặt đầy nghi hoặc, ông anh này chẳng phải là người bán bánh rán ở quầy hàng bên cạnh sao?

Sao không bán bánh rán, lại chạy đến quầy hàng của người khác xếp hàng làm gì?

Làm cái quái gì vậy!

Lúc này người còn chưa đông lắm, rất nhanh, hàng đã đến lượt ông anh bán bánh rán.

"Ông chủ, hôm nay có món mới à?"

Ông anh bán bánh rán nhìn thực đơn được viết trên bảng đen, lên tiếng hỏi.

"Ừm, hôm nay có thêm món [Thịt thăn chua ngọt]." Giang Phong đáp.

"Vậy cho tôi một phần cơm thịt thăn chua ngọt, món này bao nhiêu tiền?" Ông anh bán bánh rán lại hỏi.

"Món này giống như thịt heo sợi xào thập cẩm, 28 tệ một phần."

"Được, lấy đi."

Chu Hiểu đứng phía sau nghe cuộc đối thoại của hai người.

Càng nghe càng hoang mang.

Một phần cơm dĩa 28 tệ? Ăn cướp à!

Đắt vậy sao?

Nhưng mà mùi món ăn ở đây thật sự rất thơm nha!

Khó trách nhiều người xếp hàng như vậy!

Lưu Phi đứng phía trước Chu Hiểu, vốn dĩ anh ta còn muốn ăn món thịt heo sợi xào thập cẩm mà hôm qua đã ăn.

Lúc này, Giang Phong bắt đầu làm món thịt thăn chua ngọt.

Thịt thăn đã được ướp sẵn từ trước, nước sốt cũng đã được pha chế xong.

Chỉ cần cho vào chảo chiên hai lần, cuối cùng xào thêm một chút, rắc thêm hành lá và vừng là món thịt thăn chua ngọt đã hoàn thành. (App TYT)

Nhìn thấy hình thức bên ngoài của món thịt thăn chua ngọt, Lưu Phi lập tức thay đổi chủ ý.

"Ông chủ, cho tôi một phần cơm thịt thăn chua ngọt và thịt heo sợi xào thập cẩm, thêm một bát canh trứng." Lưu Phi lên tiếng gọi món.

"Được, hai món này 28 tệ, thêm canh trứng là 31 tệ." Giang Phong nói.

Chu Hiểu đứng phía sau thấy vậy, cũng liền nói theo: "Tôi cũng gọi giống vậy, hai món mặn thêm canh trứng."

"Được, quét mã này, sau đó ra kia ngồi đợi một lát."

"Thu tiền qua WeChat: 62 tệ." Lưu Phi quét mã thanh toán. ( truyện trên app T Y T )

Chu Hiểu hơi không nói nên lời, một quán ăn nhỏ mà hai người hết 62 tệ, sắp đuổi kịp KFC rồi!

Giang Phong bắt đầu bận rộn lu bù.

Trên xe bán đồ ăn có tổng cộng hai bếp, một bếp dùng để chiên, một bếp dùng để xào.

Bên cạnh còn đặt một nồi hầm, bên trong đang om đùi gà.

Giang Phong bận rộn đến đầu tắt mặt tối.

Lúc thì cầm chảo xào vài cái, lúc thì dùng muôi múc gia vị cho vào nồi.

Khách hàng nối liền không dứt, tay anh gần như không lúc nào ngơi!

Chiếc xẻng xào gần như sắp mài ra tia lửa. 

Hôm nay đã kê thêm một chiếc bàn, thêm vài chiếc ghế đẩu.

Nhưng như vậy vẫn còn chưa đủ.

Khách hàng ngày càng đông.

Rất nhanh, Giang Phong đã xào xong món thịt heo sợi xào thập cẩm.

Anh làm xong hai dĩa cơm hai món mặn, bưng ra trước mặt Lưu Phi và Chu Hiểu, sau đó lại vội vàng quay trở lại xe bán đồ ăn, tiếp tục làm hai món mặn một món chay cho vị khách tiếp theo.

Cái chảo cái xẻng lại tiếp tục vung lên. Truyện được Team The Calantha edit và được đăng tải miễn phí duy nhất trên ứng dụng  TY T và web ty tnovel.

Dĩa cơm thịt heo sợi xào thập cẩm và thịt thăn chua ngọt được đặt trước mặt Chu Hiểu.

Nhìn vào dĩa cơm, thịt heo sợi xào thập cẩm toàn là thịt, thịt có màu đỏ sẫm, được bao bọc trong nước sốt nóng hổi, tỏa ra ánh sáng hấp dẫn.

Thịt thăn chua ngọt có màu vàng cam óng ánh, nhìn vô cùng thơm ngọt ngon miệng.

Mặc dù dĩa cơm khá đơn giản, nhưng hoàn toàn không thể che giấu được phẩm chất thơm ngon của hai món ăn này.

"Ưm, thơm quá."

Chu Hiểu không khỏi cảm khái một tiếng.

"Ăn nóng đi, ăn nóng mới ngon!" Lưu Phi vừa đáp lời vừa bắt đầu động đũa.

Chu Hiểu gắp một miếng thịt thăn chua ngọt, cho vào miệng.

Chỉ một miếng, anh ấy lập tức không kìm được thốt lên một tiếng "Ưm" đầy thỏa mãn.

Vị của món thịt thăn chua ngọt này cực kỳ ngon, cắn một miếng là cảm nhận được vị chua chua ngọt ngọt của nước sốt cà chua, vị ngọt thơm của thịt, hơn nữa điểm nhấn chính là hương thơm thoang thoảng của mè.

Vài loại hương vị hòa quyện vào nhau, bổ sung cho nhau.

Cảm giác như lưỡi của anh ấy không biết nên thưởng thức hương vị nào trước!

Chu Hiểu nhai thêm hai lần.

Cảm giác này càng thêm tuyệt vời.

Giấm trong món thịt thăn chua ngọt vốn dĩ đã có vị chua, mà vị chua rất dễ kích thích tuyến nước bọt.

Hương vị ngọt ngào khiến người ta không khỏi nuốt nước miếng, càng nhai càng thấy đã.

Sau khi nuốt xuống bụng, hương thơm còn đọng lại trong miệng, khiến người ta nhớ mãi không quên.

“Ôi, ngon tuyệt!"

"Ngon quá đi mất!"

Chu Hiểu đã không còn cảm giác mệt mỏi như lúc trước, chỉ cảm thấy cả người tràn đầy năng lượng.

Anh ấy lại thử món thịt heo sợi xào thập cẩm.

Hương vị khác biệt, nhưng vẫn ngon như vậy.

Nhìn sang Lưu Phi, anh ta đã vùi đầu vào dĩa cơm, mồm áp sát vào thành dĩa, bắt đầu dùng đũa lùa cơm một cách ngon lành.

Chu Hiểu không còn tâm trí để nói chuyện nữa, cũng bưng dĩa cơm lên bắt đầu ăn ngấu nghiến.

Cơm dĩa ở đây ngon thật.

Cơm cũng rất ngon, từng hạt cơm trắng tinh, tỏa ra hương thơm đặc trưng.

Rõ ràng là ông chủ đã sử dụng toàn nguyên liệu ngon.

Khó trách lại bán với giá như vậy.

Nhìn như vậy, bữa ăn ở quầy hàng này không những không đắt, mà còn rất đáng đồng tiền bát gạo!

Vài vị khách bên cạnh cũng đang nói:

"Món thịt thăn chua ngọt này ngon thật, nếu vào nhà hàng gọi một đĩa như vậy, ít nhất cũng phải bốn, năm chục tệ."

"Hời quá, ngày mai phải đến ăn tiếp!"

"Sau này cứ đến đây ăn trưa đi!"

“Mùi vị thật thơm.”

Sau một hồi ăn như vũ bão, Chu Hiểu đã ăn hết sạch dĩa cơm dĩa.

Ngẩng đầu lên nhìn, ôi chao, trước xe ăn đã xếp thành một hàng dài!

Bây giờ mới có 11 giờ 50 phút trưa thôi mà.

Mấy người này không ngủ trưa hay đi làm sao?

Thật là điên rồ!

"May mà đến sớm." Lưu Phi nhìn thấy tình hình này, vô thức cảm thán một câu.

Nghe vậy, Chu Hiểu gật đầu: "Ngày mai chúng ta cũng đến sớm một chút đi, tình hình này tôi sợ đến muộn sẽ hết mất!"

"Vừa nãy cậu còn nói đi vòng 15 phút đến đây là lãng phí thời gian mà?"

"Ai ngờ được là ngon như vậy chứ! Một quầy hàng mà có nhiều người xếp hàng ăn cơm dĩa như vậy, nói ra ai mà tin nổi!"

"Quán này ngon thật! Vậy ngày mai đến sớm một chút."

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play