[Số lượng khách hàng hài lòng: 332/200, nhiệm vụ ngày hôm nay đã hoàn thành.]

[Nhận phần thưởng bổ sung: Công thức nấu món đậu hủ Ma Bà]

Nhiệm vụ ngày thứ tư hoàn thành, Giang Phong lại nhận được một công thức nấu ăn mới.

Giang Phong lái xe buýt bán thức ăn rời khỏi công viên Hồng Sơn.

Lúc này, trên đường có hai chàng trai đang vội vã chạy tới.

"Ngay phía trước, quán cơm dĩa ngon tuyệt vời!"

"Chúng ta nhanh lên, nếu không sẽ không kịp đâu!"

Hai người họ chạy với tốc độ cực nhanh, khi họ đến nơi thì vừa lúc nhìn thấy Giang Phong lái xe ăn di động rời khỏi công viên.

Chiếc xe ăn di động lướt qua họ.

"Không!"

Khuôn mặt chàng trai lộ ra vẻ mặt tuyệt vọng.

"Ông chủ, sao anh lại dọn hàng rồi!"

"Sao anh lại dọn hàng vậy!"

Hai người dừng bước, nhìn theo bóng xe ăn di động khuất dần, khóc không ra nước mắt.

Giang Phong trở về cửa hàng nhỏ của mình, dọn dẹp vệ sinh xe ăn di động, sau đó dắt chú chó Tiểu Hắc về nhà.

Khu dân cư có phần cũ kỹ, người sống ở đây cũng tương đối ít, hầu hết là người già.

Giang Phong dự định sau khi hoàn thành nhiệm vụ, trước tiên sẽ đi mua một căn nhà.

Phần thưởng cho nhiệm vụ đầu tiên là 500 vạn, cũng đủ để mua một căn nhà tốt hơn một chút rồi.

Giá cả ở thành phố không cao, nếu có nhiều tiền hơn, thậm chí có thể mua một căn biệt thự nhỏ.

Bây giờ giá nhà đất không khả quan, thời đại giá nhà đất tăng vọt dã man đã qua.

Giá những căn nhà tốt sau này sẽ càng cao, giá những căn nhà kém hơn sẽ liên tục giảm.

Vì vậy, đã mua thì phải mua căn tốt.

Ngôi nhà có phần cũ kỹ, nhưng chú chó Tiểu Hắc lại vô cùng vui vẻ.

Sau khi về đến nhà, Giang Phong cởi dây xích cho nó tự do hoạt động.

Chú chó nhỏ không đi đâu cả, cứ lẽo đẽo theo Giang Phong.

Giang Phong nấu ăn trong bếp, nó liền ngồi xổm bên cạnh, im lặng chờ đợi.

Rất ngoan ngoãn.

Chú chó nhỏ này thực sự rất thông minh, hơn nữa chó cỏ lúc nhỏ có giá trị nhan sắc rất cao, trông rất đáng yêu, nhìn rất thú vị.

Cùng lúc đó.

Gian hàng nhỏ ở công viên Hồng Sơn bỗng chốc nổi tiếng, thu hút sự chú ý của rất nhiều người trên các kênh video địa phương.

Vốn dĩ nơi đó lượng khách rất ổn định, không nhiều cũng không ít.

Nhưng sự xuất hiện của một quán cơm dĩa siêu ngon đã thu hút rất nhiều người ghé thăm, lượng khách bỗng chốc nhiều lên.

Trong đó có một số người đã đăng tải video quay được lên mạng.

Trong video là hình ảnh thực khách xếp hàng dài và Giang Phong đang bận rộn xào nấu.

Họ còn nói trong video:

"Mọi người xem quán cơm dĩa này đông khách chưa kìa, từ 11 giờ trưa đến giờ, hàng người xếp hàng chưa bao giờ vơi."

"Mọi người ơi hãy đến đây, cơm dĩa của quán này ngon tuyệt cú mèo, chắc chắn là tay nghề đầu bếp!"

"Ăn vào là không thể nào quên được!"

Xem những video này, cư dân địa phương hỏi trong phần bình luận:

"Thật hay giả vậy? Ngon đến thế sao?"

"Một quầy hàng mà có thể có nhiều người đến vậy?"

Một số thực khách đã ăn ở đó trả lời:

"Tin tôi đi, tuyệt đối không lỗ, tay nghề nấu nướng của anh bạn này là vô địch!"

"Hôm nay tôi vừa ăn xong, sướng cả ngày, ngày mai tôi phải ghé qua tiếp!"

Mọi người bàn tán xôn xao trong phần bình luận, rất nhiều người càng thêm tò mò về cơm dĩa của Giang Phong.

Sáng hôm sau.

Giang Phong lái xe ăn di động chở đầy nguyên liệu nấu ăn, chạy về phía công viên Hồng Sơn.

Hôm nay, số người đứng đợi ở chỗ cũ lại càng đông hơn một ít.

Nơi này bỗng nhiên trở nên nhộn nhịp.

Khách đông, người bày hàng cũng nhiều hơn.

Bày hàng không có địa điểm cố định, ai đến trước thì là của người đó.

Khi Giang Phong lái xe ăn di động đến nơi, anh phát hiện vị trí bán hàng quen thuộc của mình đã bị một người bán khoai lang nướng và một người bán hoành thánh chiếm cứ.

Người bán hoành thánh bày ra mấy cái bàn và ghế đẩu, chiếm hết chỗ.

Thấy vậy, Giang Phong cũng không cảm thấy gì.

Bày quán thôi mà, vốn dĩ là bất cứ chỗ nào cũng được.

Người ta đến sớm, cũng không thể nói gì được.

"Đầu bếp Giang đến rồi!"

Vị khách đã đợi anh từ sớm nhìn thấy xe ăn di động của anh, phấn khích hô.

Nghe vậy, những người khác cũng phấn khích theo.

Giang Phong lái xe ăn di động đi về phía trước, cũng không bán ở góc Đông Nam nữa, mà đi thẳng đến bãi đất trống góc Đông Bắc, nơi đó không có quầy hàng nào, trông rất rộng rãi.

Thực khách thấy anh đi cũng sôi nổi đi theo.

Lúc này, người bán bánh rán và người bán kẹo hồ lô đều thu dọn gian hàng rong, đi theo Giang Phong.

*kẹo hồ lô

( truyện trên app tyt )

Lúc đi, người bán bánh rán dạo còn không quên hừ lạnh với người bán hoành thánh một tiếng.

"Hừ!"

Hóa ra lúc nãy người bán hoành thánh đến, ông anh bán bánh rán đã nói chỗ này có người rồi, lượng khách ở đây đều nhờ vào người ta cả. Truyện được Team The Calantha edit và được đăng tải miễn phí duy nhất trên ứng dụng  TY T và web t ytnovel.

Kết quả là người bán hoành thánh đáp lại không chút khách sáo: "Chỗ này có ghi tên anh ấy à? Ai đến trước thì là của người đó."

Nghe người bán hoành thánh nói vậy, ông anh bán bánh rán định nói gì đó nhưng lại thôi, cuối cùng cũng không nói gì.

Lượng khách ở chỗ này cũng tạm được, không tính là nhiều.

Vì Giang Phong nên nơi này mới trở nên náo nhiệt.

Bây giờ những người bán hàng rong ở nơi khác nghe nói chỗ này đông khách nên đến sớm chiếm chỗ.

Thật ra cũng phù hợp với sự "thông minh" của những người buôn bán nhỏ.

Giang Phong không cảm thấy chỗ của mình bị chiếm, bán hàng rong mà, có chỗ là được rồi.

Anh đến góc Đông Bắc, dừng xe, dựng gian hàng.

Chẳng mấy chốc, thực khách đã xếp hàng bắt đầu gọi món.

Khách khứa lần lượt kéo đến.

Không ít người đến góc Đông Nam trước, nhưng họ không nhìn thấy Giang Phong, chỉ thấy ở đây có thêm một quầy hàng bán hoành thánh.

Mọi người liền hỏi người bán hoành thánh:

"Ông chủ, ông chủ bán cơm dĩa trước đây đâu rồi?"

Người bán hoành thánh liếc mắt nhìn góc Đông Bắc náo nhiệt, nói dối:

"Không biết nữa, tôi cũng chưa từng gặp."

Lúc này, ông anh bán bánh rán không biết đã quay lại từ lúc nào, anh ấy ngược lại rất rộng lượng, chỉ thẳng vào góc Đông Bắc nói:

"Kia kìa, hôm nay anh ấy chuyển sang đó bày quán rồi!"

Nghe ông anh bán bánh rán nói, vị khách kia cảm ơn anh ấy:

"Cảm ơn!"

Nói xong, người này đi về phía góc Đông Bắc.

Người bán hoành thánh có chút bất lực.

Anh ta kinh ngạc phát hiện, lượng khách ở chỗ này tuy lớn, nhưng đại đa số đều là đến vì cơm dĩa, căn bản không thèm nhìn những thứ khác.

Thỉnh thoảng gặp phải người vội vàng, cũng không có thời gian ngồi xuống ăn hoành thánh, ngược lại sẽ mua một cái bánh rán, vừa đi vừa ăn.

Đúng lúc này, hai quản lý đô thị lái xe đến đây.

Nhìn thấy quản lý đô thị, người bán hoành thánh dạo lập tức trở nên căng thẳng.

Anh ta tưởng quản lý đô thị đến kiểm tra vệ sinh của quầy hàng.

Nếu thực sự bị phát hiện ra điều gì, vậy thì tiêu.

Chỉ thấy quản lý đô thị đi đến quầy hoành thánh, hỏi người bán hàng rong:

"Ông chủ, ông chủ bán cơm dĩa trước đây đâu rồi?"

Nghe câu hỏi của quản lý đô thị, anh trai bán hoành thánh sửng sốt một chút.

Không phải chứ.

Quản lý đô thị cũng đến ăn cơm dĩa?

Lần này, anh ta không dám giấu giếm, chỉ vào góc Đông Bắc nói:

"Kia kìa, hôm nay anh ấy chuyển sang đó rồi!"

Nghe anh ta nói, hai người quản lý đô thị còn bàn tán:

"Hôm nay sao lại chạy sang đó rồi, còn phải đi thêm mấy bước nữa."

"Chắc là do chỗ này nhiều quầy hàng quá, hết chỗ rồi."

"Có thể lắm, những quầy hàng ở đây phải chú ý giám sát, bây giờ người đông, đã hơi lộn xộn rồi."

"Ngày mai lại đến kiểm tra đi."

Vừa nói, họ vừa đi về phía quầy hàng của Giang Phong.

Người bán hoành thánh nghe được cuộc trò chuyện của quản lý đô thị, trong lòng bất an.

Ngày mai khỏi đến thì hơn.

Lượng khách này khó mà nhận nổi!

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play