Gia Nhập Công Ty Giải Trí Đã Phá Sản 300 Lần

Chương 6: Sắc đẹp làm hại người


1 tuần


Chưa đầy hai ngày, Ngưu Lan Sơn đã bế một con mèo từ nhà bạn về.

Ông bảo Cao Lãng đến một chuyến, Cao Lãng liền mang theo báo cáo công việc gần đây đến.

Cao Lãng: “Tổng giám đốc Ngưu, bên chương trình tạp kỹ đã đàm phán xong rồi, thứ ba Tư Tư sẽ qua đó, tôi sẽ bảo Tiểu Mã đi theo, rồi dẫn thêm một chuyên gia trang điểm nữa.”

Lúc này, từ trong phòng làm việc truyền ra một tiếng mèo kêu.

Cao Lãng nhìn thấy dưới rèm cửa có một chiếc hộp đựng thú cưng màu hồng phấn.

Ngưu Lan Sơn: “Ừ, tốt, chương trình tạp kỹ này cường độ không lớn, đến lúc đó các cô thiết kế một kịch bản rồi bảo Tư Tư làm theo, đừng quá phức tạp. Còn con mèo này cũng mang qua đó luôn đi, là nhà bạn tôi đẻ, bốn tháng rồi.”

Cao Lãng không ngờ tốc độ của Ngưu Lan Sơn lại nhanh như vậy, lập tức nịnh nọt: “Đều tại tôi chậm chạp quá, ôi, con mèo này dễ thương ghê.”

Bạn bè của Ngưu Lan Sơn rất nhiều, ông đăng một dòng trên vòng bạn bè nói rằng muốn tìm cho cô con gái nhỏ một con thú cưng không cào không cắn, rất nhanh liền đã tìm được. Bạn bè của ông hầu hết đều nuôi giống thuần chủng, ngoại hình đạt chuẩn, mèo nhà nuôi cũng không có những vấn đề như mèo do cửa hàng thú cưng sinh ra. Con mèo Anh này là do mèo bạn ông nuôi đẻ ra, nói là để mèo đẻ một lần rồi mới triệt sản, nhưng mèo con đẻ ra thì nhà ông ta không thể nuôi hết, vừa hay tìm người nhận nuôi trong số bạn bè, thế là tặng cho Ngưu Lan Sơn một con, nghĩ rằng ông có tiền, sẽ không để mèo phải chịu khổ.

Người bạn kia đưa mèo còn tặng kèm ổ mèo, cát vệ sinh, thức ăn đóng hộp, thức ăn hạt, đồ chơi cho mèo, Cao Lãng gọi Tiểu Mã đến, hai người phải chuyển hai chuyến mới hết được.

Cao Lãng không muốn để mèo trong phòng làm việc, ra lệnh cho Tiểu Mã lập tức đưa con mèo này đến biệt thự.

Chủ nhân của con mèo kia còn viết một tờ hướng dẫn.

Cao Lãng nhét tờ giấy đó vào tay Tiểu Mã, nói: “Bảo họ làm theo đúng hướng dẫn, đừng để mèo bị ốm, đây là mèo bạn tổng giám đốc Ngưu tặng.”

Tiểu Mã: “Vâng ạ, chị Cao, em nhớ rồi.”

Cao Lãng: “Cô về rồi thì bàn bạc với mọi người một kịch bản cho Tư Tư dùng.”

Tiểu Mã: “Là kịch bản chương trình tạp kỹ ạ?”

Cao Lãng: “Đúng, phải nổi bật nhưng cũng đừng quá phức tạp cực nhọc.”

Tiểu Mã: “Vâng.”

Từ khi xác định sẽ tham gia chương trình tạp kỹ, Liễu Vi không cần phải đi chụp ảnh nữa, bắt đầu ở trong biệt thự chơi game giết thời gian. J cũng ở đó, một số đồ chuyển phát nhanh của cô ấy được gửi đến đây, Liễu Vi liền nhân cơ hội “Ăn vụng” vài miếng đồ ăn vặt. J phát hiện chỉ cần vài miếng đồ ăn vặt là có thể khiến sếp biết ơn mình, món hời này thật quá là rẻ! Cho dù không dám để Liễu Vi ăn nhiều nhưng thỉnh thoảng lén cho một hai gói cũng đủ để cô ấy và sếp xây dựng tình cảm sâu sắc rồi.

J nhân cơ hội nói: “Chị Tư Tư, em đối xử với chị tốt không?”

Liễu Vi cầm một gói nhỏ nấm kim châm cay cay thơm ngon, trả lời ngay: “Tốt!”

Mối quan hệ của hai người bây giờ đã khác, Liễu Vi cũng càng thoải mái hơn. J không nghiêm khắc như Cao Lãng, cũng không tu luyện ra tinh thần nhà tư bản lấy công ty làm trọng, lại muốn ôm chặt đùi Liễu Vi, vì vậy đối mặt với Liễu Vi liền liên tục lùi bước.

Liễu Vi không dám dùng điện thoại của mình để xem phim, J liền hiến tặng tài khoản điện thoại của mình ra. Liễu Vi không muốn tập thể dục cường độ cao, J liền từ việc tập thể dục bốn giờ mỗi ngày lùi xuống thành bơi lọi một giờ mỗi ngày. Liễu Vi chơi game quá nhập tâm, J đành phải ra quy định “cứng rắn" mỗi ngày phải đi ngủ lúc mười một giờ. Ngoại trừ bữa ăn và tập thể dục vẫn chưa thể đột phá, Liễu Vi ở trong biệt thự đã có cuộc sống hạnh phúc mỗi ngày xem phim, ăn đồ ăn vặt, chơi game.

Hôm nay, cô lại càng hạnh phúc hơn.

“Đây không phải là mèo lông dài sao?” Liễu Vi nhìn thấy J bế con mèo màu bò sữa ra khỏi hộp đựng thú cưng, ngay lập tức giống như hôn quân vừa nhìn thấy mỹ nhân liền không còn tỉnh táo, đưa hai tay ra: “Mau đưa cho tôi mau đưa cho tôi!”

Cô vừa bế vào lòng đã kinh ngạc: “Nó mềm quá! Mềm quá đi mất!”

Mềm như không có xương vậy!

Lông trên người cũng giống như tơ ấy!

Liễu Vi đã quên hết mọi thứ trên đời, trong mắt chỉ còn lại chú mèo nhỏ này. Con mèo nhỏ này nhìn thì to nhưng mặt lại rất nhỏ, nhìn là biết ngay mèo con, âm thanh nũng Ngưu như muốn nổ tung! Nó vừa kêu một tiếng với cô, Liễu Vi đã đổ gục.

J gần đây đã tra rất nhiều thông tin về chó mèo, bây giờ giống như một chuyên gia nói: “Đây là mèo Anh lông dài.” (App TYT)

Tiểu Mã đưa cho cô ấy mấy lưu ý rồi nói: “Mèo bốn tháng tuổi, là mèo đực, khoảng một tuổi phải đi triệt sản, không triệt sản sẽ đi tiểu lung tung. Chủ trước của nó đã cho địa chỉ bệnh viện thú cưng, đến lúc đấy nhớ đến đó. Nó đã tiêm phòng rồi, cần phải chải lông hàng ngày, còn phải cắt móng. Đây là đồ dùng cho mèo, cô cứ theo nhãn hiệu này mà mua thức ăn và cát vệ sinh cho mèo, đừng đổi nhãn hiệu, tôi nghe nói mèo giống một khi đổi nhãn hiệu thì sẽ dễ xảy ra vấn đề.” Cô ấy nghiêm túc nói với J: “Đây là mèo của bạn Tổng giám đốc Ngưu, biết đâu sau này Tổng giám đốc Ngưu sẽ hỏi tới, nếu nuôi không tốt thì... Cô cẩn thận.”

J vội vàng nói: “Tôi nhất định sẽ nuôi thật tốt!”

Tiểu Mã: “Dọn một phòng cho mèo, bình thường đóng cửa lại, đừng để nó chạy lung tung, làm hỏng đồ đạc thì không tốt.”

Tiểu Mã vừa đi, J đã dọn phòng cho mèo, quay lại thì thấy Liễu Vi đã bê ổ mèo đến phòng ngủ của cô rồi.

Liễu Vi: “Mèo con ngủ với chị nhé!”

J: “Ban đêm nó sẽ kêu, chị sẽ không ngủ được đâu.”

Liễu Vi: “Không sao hết!”

J: “... Vậy đợi đến khi chị Tiểu Mã đến, chị không được nói với chị ấy đâu đấy!”

Liễu Vi giơ tay: “Tôi thề!”

J lập trường không đủ kiên định liền nhanh chóng đầu hàng. Cô ấy lấy ổ mèo ra, nói rằng để ở chỗ này của Liễu Vi sẽ dễ bị phát hiện, hay là để hết ở phòng cho mèo.

Liễu Vi còn lo mèo không có ổ sẽ không chịu ngủ ở phòng ngủ của cô, kết quả là chú mèo nhỏ này không hề lạ lẫm mà nhảy lên giường cô, nằm trên giường như một con búp bê, dụ dỗ Liễu Vi và J ngay hôm đó chơi trò chơi ngay trên giường trong phòng ngủ, vừa chơi trò chơi vừa vuốt ve mèo.

Tiểu Mã gọi mọi người của phòng làm việc đến cùng nhau bàn bạc kịch bản, yêu cầu mọi người cùng nhau đóng góp ý kiến. Trên bàn bày rất nhiều đồ ăn vặt, trước mặt mỗi người là một cái máy tính, màn hình chờ đều theo yêu cầu đổi thành ảnh đẹp của Liễu Vi.

Tiểu Mã: cMọi người phải nhớ thiết lập nhân vật của chị Tư Tư, phải làm nổi bật sự lương thiện và đáng yêu của chị Tư Tư.”

Chương trình tạp kỹ không giống như chụp ảnh. Chụp ảnh có thể dựa vào trang điểm và môi trường để làm phong phú thiết lập nhân vật, nhưng chương trình tạp kỹ phải quay người thật biết cử động và nói chuyện, một khi thiết kế không tốt, thiết lập nhân vật liền rất dễ bị chọc thủng.

Trước đây, thiết lập nhân vật của Liễu Tư Tư là chăm chỉ nỗ lực, chỉ cần chiếu video cô tập nhảy trong phòng tập luyện là được, cũng có thể lên chương trình nhảy, nhảy càng tốt càng hút fan, thiết lập nhân vật cũng ổn định.

Nhưng bây giờ đột nhiên phải đổi thiết lập nhân vật, mọi người một chút linh cảm cũng đều không có, đành phải lên mạng tìm kiếm tư liệu.

Làm việc mà không có cảm hứng thì rất thích hợp để nói chuyện phiếm.

Có người hỏi Tiểu Mã: “Sao chị Cao không đến? Chị Cao có phải không quản Liễu Tư Tư nữa không?”

Tiểu Mã nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính nói: “Chị Cao đang bận.”

Làm đến mãi tám giờ tối cũng miễn cưỡng coi như hoàn thành một bản thảo. Tiểu Mã phải đi nhờ Cao Lãng xem trước rồi mới nói có thông qua hay không được, sau khi cô ấy đi, những người còn lại vội vàng nói chuyện phiếm.

“Chị Cao đang xem nghệ sĩ mới, bảo người ta gửi rất nhiều ảnh và video luyện tập, còn bảo người ta xem xem trong số những diễn viên trẻ hiện nay có ai nổi bật không. Tôi thấy chị Cao là thật sự không muốn dẫn Liễu Tư Tư nữa rồi.”

“Chuyện Liễu Tư Tư bỏ thi tuyển tú khiến chị Cao tức giận nên không dẫn cô ấy nữa à?”

Một người nói: “Sao cậu không nói là Tổng giám đốc Ngưu không ưa chị Cao nên không cho chị ấy dẫn chị Tư Tư?”

“Cậu biết gì à? Nói nhanh nói nhanh đi.”

Người đó đứng trước thang máy, nói một cách bí ẩn: “Chương trình tạp kỹ của chị Tư Tư là do đích thân Tổng giám đốc Ngưu đi đàm phán. Bây giờ chuyện của chị Tư Tư đều được Tổng giám đốc Ngưu hỏi thăm. Theo tôi thấy, chắc chắn là chị Cao thất sủng rồi.”

“Thất sủng gì chứ! Ha ha ha!”

Mấy người làm công ăn lương trong giới giải trí cười khúc khích trước thang máy, đạp bóng đêm bước về nhà.

Cao Lãng xem xong kịch bản thì thông qua, nói với Tiểu Mã: “Đến lúc đó cô đi theo, dẫn thêm mấy người nữa xem cô ấy cần gì.”

Tiểu Mã nói: “Chắc chắn phải dẫn theo một thợ trang điểm, tôi muốn dẫn Tiểu Tô đi, cô ấy có nhiều kinh nghiệm. Còn có Tiểu Đường vẫn luôn ở bên chị Tư Tư, cô ta có thể hòa hợp với chị Tư Tư, tôi thấy cũng nên dẫn theo.”

Cao Lãng suy nghĩ một chút rồi nói: “Được.”

Tiểu Mã liền thông báo cho mọi người, lập đơn đi công tác, sau khi lấy chữ ký của Cao Lãng và Tổng giám đốc Ngưu thì mang đến cho phòng nhân sự, đặt vé máy bay, đặt khách sạn, thuê xe.

Liễu Vi nhận được kịch bản, Tiểu Mã đích thân giải thích cho cô, đảm bảo cô có thể nhớ được đến lúc đó cần phải làm gì.

Tiểu Mã nói: “Chị Tư Tư, đây đều là chúng em thiết kế theo tính cách của chị, chị nhất định phải làm theo hết, như vậy mới có lợi cho khán giả nhớ đến chị.”

Liễu Vi cầm kịch bản thiết lập nhân vật, chìm vào suy tư.

Câu đầu tiên của thiết lập nhân vật: Nói ít, cười nhiều.

Tiểu Mã: “Để tránh nói sai, cách tốt nhất là nói ít thôi. Chị Tư Tư, sau khi chị đến đó thì phải chào hỏi các tiền bối nhiều hơn, lúc nào cũng phải nở nụ cười, cười nhiều một chút, như vậy lên hình mới đẹp, mặc kệ hậu kỳ có cắt ghép thế nào, cắt ra cũng đều là nụ cười của chị, như vậy là được rồi.”

Câu thứ hai của nhân vật: Không chạy, không nhảy, đi chậm rãi, chú ý hình tượng.

Tiểu Mã: “Đây là để tránh chụp được ảnh xấu. Lần trước có một ngôi sao hành động quá đà, quần áo không mặc chỉnh tề, lộ cả viền quần lót, lập tức bị đưa lên hot search, treo trên mạng rất lâu, bây giờ vẫn có thể tìm thấy. Trang phục của chị Tư Tư có Tiểu Tô sắp xếp, sẽ không có vấn đề gì. Nhưng chị Tư Tư cũng phải cẩn thận, trong chương trình tạp kỹ có rất nhiều lúc hoạt động tự do, đừng chạy nhảy, tránh sau này phát sóng bị cư dân mạng chụp được ảnh xấu.”

Nội dung còn lại cũng na ná như vậy, Liễu Vi cảm thấy công ty cần thực ra là một con búp bê, mặc dù cô là người sống nhưng tốt nhất vẫn là giống như búp bê, chỉ cần yên tĩnh xinh đẹp là được.

Sau khi Tiểu Mã đi, Liễu Vi hỏi J: “Chúng ta đều đi rồi, còn mèo thì phải làm sao?”

J: “Em chắc chắn sẽ đi cùng chị Tư Tư. Chị cũng không cần lo lắng cho mèo nhỏ, sẽ có nhân viên vệ sinh đến thay thức ăn, thay nước, thay cát vệ sinh cho nó mỗi ngày. Hơn nữa chúng ta chỉ đi có hai ngày, rất nhanh sẽ về thôi.”

Tiểu Mã còn mang đến lịch trình công tác, không giống với những gì Liễu Vi nghĩ, thời gian được định ra rất gấp và chặt chẽ.

Sáng thứ ba cô phải bay đến Thượng Hải lúc sáu giờ, sau khi đến nơi sẽ gặp tổ đạo diễn của chương trình tạp kỹ, thứ tư quay một ngày, tối thứ tư sẽ lên máy bay trở về.

Cô còn nghi ngờ liệu có phải là để tiết kiệm tiền khách sạn hay không, nhưng nghĩ công ty lớn như vậy, chắc cũng không keo kiệt đến mức đó đi. ( truyện đăng trên app TᎽT )

Hôm nay đã là Chủ Nhật rồi, ngày mai thư giãn thêm một ngày nữa, ngày kia đã phải bắt đầu bận rộn.

Đối với Liễu Vi là như vậy, còn đối với J thì không phải.

J về nhà thu dọn hành lý trước, tối hôm đó không về. Liễu Vi ăn vặt thỏa thích, chơi game thỏa thích, xem phim thỏa thích, đến ba giờ sáng mới đi ngủ. Sáng sớm J về bắt đầu thu dọn hành lý của cô, bận rộn đến một giờ chiều thì Liễu Vi mới thức dậy.

J: “... Chị, tối qua chị ngủ lúc mấy giờ?”

Liễu Vi cương trực thẳng thắn: “Mười hai giờ.” Cô chỉ ngủ muộn hơn một tiếng chứ mấy.

J: “Em xem thời gian sử dụng máy tính bảng của em một chút.” Làm bộ định lấy máy tính bảng đang sạc.

Liễu Vi vội vàng giữ tay cô ấy lại, ôm lấy J van xin: “Chị sai rồi, sau này chị không dám nữa.”

J bị một chị gái xinh đẹp ôm lấy cũng xuất hiện triệu chứng toàn thân mềm nhũn, lập trường vốn đã không kiên định lại càng thêm không kiên định.

J: “Chị, chị như vậy thực sự không được, không tốt cho sức khỏe.”

Liễu Vi: “Chị biết chị biết, chỉ là chị quá phấn khích mà thôi, sau này sẽ không như vậy nữa, chị đảm bảo!”

J cảm thấy lời đảm bảo này chắc chẳng có tác dụng gì.

 

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play