Xe taxi chạy rất nhanh.
Có lẽ là do người tài xế nhìn thấy vẻ mặt căng thẳng của hành khách trong gương chiếu hậu, cho nên người nọ liền cố ý tăng tốc độ để tránh bị phàn nàn.
Khi xe rẽ vào góc phố, Ôn Mộng liền gọi điện cho người môi giới nhà: "Xin lỗi anh, hiện tại tôi cần đến một nơi gấp, cho nên không thể gặp thợ sửa đồ nội thất. Chúng ta có thể đổi thời gian được không?"
"Chà, sao cô lại làm ăn như thế chứ..." Trong tiếng than phiền từ đầu dây bên kia, các tòa nhà hai bên nhanh chóng bị bỏ lại phía sau. Bánh xe hất tung lớp bụi còn sót lại của mùa hè và phân tán nó thành một màn sương mù trong không khí.
Xưởng vẽ của Liêu Duy Minh cách Học viện mỹ thuật không xa, là một tòa nhà hai tầng độc lập. Lúc này trời đã xế chiều, ánh nắng chiều trên mái nhà trắng, vẽ nên một viền vàng rực rỡ.
Ôn Mộng không có thời gian thưởng thức cảnh đẹp, khi đến nơi cô vội vàng xuống xe và đi đến cửa lớn của tầng một. Cô nghĩ như mọi lần trước là có thể đẩy cửa bước vào.
Nhưng khi cô đẩy mạnh thì cánh cửa vẫn không di chuyển một chút nào. Khi nhìn xuống thì cô phát hiện ra  cửa đã bị khóa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play