Nguyễn Tích được Giản Tễ ôm trong toàn bộ quá trình, cậu ngửa đầu, đôi mắt sáng ngời, bên trong phản chiếu khuôn mặt tuấn tú của Giản Tễ cùng với pháo hoa nổ tung đầy trời.
Cậu nhẹ giọng thầm thì ở bên tai Giản Tễ: “Giản Tễ, năm mới vui vẻ, còn nữa..."
"Em yêu anh.”
Con ngươi Giản Tễ khẽ run rẩy, yết hầu liên tục lăn lộn, hơi cúi đầu xuống, giọng khàn khàn nói: "Anh cũng vậy."
"Nguyễn Tích, đừng rời xa anh."
"Tại sao em phải rời xa anh? Anh đang nghĩ cái gì vậy?" Nguyễn Tích không nghĩ Giản Tễ sẽ nói vậy, cậu có chút khó hiểu.
Trước câu hỏi của Nguyễn Tích, Giản Tễ chỉ mím môi không lên tiếng, chỉ có mình anh biết, lời này có ý gì, như thể từ lâu anh đã biết rằng, người trước mắt mình đặc biệt đến mức nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT