"A, em họ, có chuyện gì sao?" Nguyễn Tích nhếch môi nói.
Vừa nói xong, Nguyễn Tích đứng dậy đi về phía cửa, cậu không cho Giản Thần cơ hội vào trong. 
Giản Thần cũng không hề tức giận, ánh mắt giễu cợt nhìn Nguyễn Tích: “Nguyễn Tích, đến lúc này rồi, sao cậu không sợ hãi chút nào vậy?”
Đối với lời nói của Giản Thần, Nguyễn Tích chỉ cảm thấy không hiểu: "Em họ, cậu bị bệnh à? Cậu còn nhỏ tuổi sao lại bắt đầu nói mê nói sảng rồi?" 
"Cậu!" Giản Thần nghiến răng, mỗi lần Nguyễn Tích nói chuyện, Giản Thần chỉ muốn dạy cho đối phương một bài học, anh ta hít sâu một hơi, hôm nay nhất định đối phương sẽ bị dạy cho một bài học. 
"Nguyễn Tích, bây giờ cậu mạnh miệng rồi, chờ ba tôi và Giản Tễ nói chuyện xong, cậu nhất định sẽ chết, chờ bị đuổi ra ngoài đi." Giản Thần khẽ cười một tiếng: “Đừng trách tôi không nhắc nhở cậu.”
"Nguyễn Tích, nếu bây giờ cậu cầu xin tôi, có lẽ tôi còn có thể bỏ qua cho cậu." Giản Thần khinh thường nhìn Nguyễn Tích. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play