Ánh mắt có hơi mơ màng, lúc nói âm cuối có hơi cao lên có chút câu dẫn.
Trợ lý Kim đang lái xe ở phía trước nghe thấy giọng điệu làm nũng của Nguyễn Tích, giật mình một cái, ánh mắt anh ta không dám nhìn lung tung.
Giản Tễ không nói gì, cầm lấy áo vest bên cạnh lên đắp lên người Nguyễn Tích, còn có Giản Ô Ô đang nép mình trong lòng ngực Nguyễn Tích.
"Không có gì, ngày mai nói chuyện, em nghỉ ngơi một chút đi, về đến nhà tôi gọi em." Giản Tễ nói.
Giản Ô Ô nhảy lên trước, cái đầu nhỏ xù xù lộ ra khỏi áo vest, áp vào ngực Nguyễn Tích. Nguyễn Tích thật sự hơi buồn ngủ, ôm chặt lấy Giản Ô Ô đang làm loạn làm loạn trong ngực: “Ngoan.”
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Giản Ô Ô ngước lên, hôn lên mặt Nguyễn Tích một cái, sau đó nằm yên trong vòng tay cậu.
Thấy Giản Ô Ô ngoan ngoãn, Nguyễn Tích nói với Giản Tễ: “Vậy tôi ngủ một lúc, về đến nhà thì gọi tôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT