Kỳ thật thì ngẫm lại cũng đúng, vào lúc Giản Tễ vừa mới tốt nghiệp trung học thì ba mẹ Giản lại đột nhiên qua đời ngoài ý muốn, còn nhỏ như vậy mà đã mất cả ba lẫn mẹ thì thử hỏi đau khổ biết nhường nào đây chứ...
Nhưng đôi khi số phận vẫn luôn trêu đùa con người, sau khi tốt nghiệp đại học một năm thì anh trai Giản Tễ cũng rời đi.
Nghĩ đến đây, nhất thời trái tim Nguyễn Tích có chút đau đớn, nếu người nhà còn ở đây thì chắc hăn Giản Tễ sẽ khác bây giờ rất nhiều.
Tác giả! Nhìn xem cô đã làm gì kìa!
Không để ý tới tầm mắt Nguyễn Tích, anh đi thẳng đến giá sách trong phòng rồi lấy ra một vật hình hộp vuông màu đen từ khe hỏ giữa các cuốn sách, nhìn chiếc máy nhỏ nhắn tinh xảo trong tay, vẻ mặt Giản Tễ trầm lại.
Một lúc sau, anh quay người đi về phía Nguyễn Tích, đôi môi mỏng mấp máy hai chữ: “Đi thôi.”
Nguyễn Tích cũng không muốn đợi lâu, thế nhưng Giản Ô Ô lại chạy đến bên giường, ôm khung ảnh trên tủ đầu giường vào trong lòng, trên khuôn mặt nhỏ nhắn nở nụ cười sáng lạn, giọng điệu trẻ con nũng nịu với Nguyễn Tích: “Ba nhỏ! Là ba này!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT