Nguyễn Tích thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Giản Ô Ô sắp cắm vào nghiên mực thì nhanh tay lẹ mắt giữ Giản Ô Ô lại, khuôn mặt cậu hiện ra vẻ bất lực.
[Ha ha ha ha ha ha thiếu chút nữa là mặt sẽ bị dính mực rồi]
[Buồn cười quá đi mất, may mà Nguyễn Tích túm lại được, chứ không là nhóc con thảm rồi]
[Từ bắt đầu đến buông bỏ...]
Nguyễn Tích cũng không thật sự muốn Giản Ô Ô học viết chữ bằng bút lông, chủ yếu là để nhóc con chơi một chút để tiêu cơm mà thôi, nhưng không ngờ chất lượng giấc ngủ của nhóc con tốt quá rồi.
Nguyễn Tích nhìn cái đầu gật gù của Giản Ô Ô, lúc này cậu mới thể nghiệm được loại sinh vật là trẻ con này, ngoại trừ bề ngoài đáng yêu thì chúng càng khiến người ta phải dở khóc dở cười hơn.
Đang lúc Nguyễn Tích ôm nhóc con vào lòng, dự định đi nghỉ ngơi một lát thì bên ngoài lại truyền đến một tiếng động ầm ĩ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT