“Khi chúng ta kí ước với nhau, ta đã nói rõ ràng là ta cho ngươi được trùng sinh, ngươi giúp ta làm việc tốt, tiếp tục làm một người tốt cơ mà, ngươi đúng là một kẻ lừa đảo, hu hu… ”
Hệ thống khóc vô cùng thương tâm, tự mình đau lòng cho mình vì đã rơi vào hố to.
Đáng tiếc là Cố Diệp vẫn thờ ơ đối với nước mắt của nó.
Đời trước hắn thật sự tự nguyện quyên góp toàn bộ tài sản của mình để làm việc thiện sao?
Không.
Đó là do hắn bắt buộc phải làm mà thôi!
“Ta không phải là một người tốt, cũng không muốn làm chuyện tốt, ta có thể trọng sinh là bởi vì đời trước ta có công đức vô cùng to lớn, ngươi đừng có lừa ta.”
“Huống hồ ngươi mới là người không tuân thủ ước định trước, hiện tại ta cứ mặc kệ mọi thứ đấy, thì sao nào?”
Thái độ của Cố Diệp vẫn như cũ, không thèm để ý, giống y như một tên lưu manh.
Đời trước bởi vì hắn luôn luôn nỗ lực làm tất cả mọi thứ, khiến mình đang sống sờ sờ bị mệt đến chết, đời này có được cơ hội lười biếng nên dù ai nói gì hắn cũng sẽ không gắng sức nữa.
Hơn nữa hắn cũng không hề nói sai, là do cái hệ thống này lừa hắn trước.
Lúc xuyên đến đây, rõ ràng hệ thống đã hứa là sẽ tìm cho hắn một thân phận tốt, là một thiếu gia có tiền lại có thế, để hắn có thể hưởng phúc, nên hắn mới đồng ý giúp nó làm việc.
Kết quả hiện tại hắn xuyên thành một tên nhà nông ăn rau uống cám.