Anh vốn định xem cô đã ngủ say chưa, không ngờ trong lúc mơ màng thế nào Cam Đường lại ừ một tiếng đáp lại anh theo bản năng. Đoàn Thương Dữ cười đười, đại khái là khoảng nửa tiếng đồng hồ sau, anh lại mở miệng gọi tên cô lần nữa. Nhưng lần này Cam Đường không trả lời anh, có lẽ cô ngủ say thật rồi.
Bàn tay Đoàn Thương Dữ từ từ siết chặt lại, phải nói nội tâm anh đang gào thét giãy giụa. Cuối cùng, anh vẫn chọn duỗi tay, nhẹ nhàng nắm bả vai gầy mảnh mai của cô, hơi dùng sức, Cam Đường thuận thế xoay người lại. Nhưng động tác đó khiến Cam Đường phát ra tiếng ưm ư trong lúc mơ màng, bàn tay ấm áp nắm áo ngủ của Đoàn Thương Dữ trong vô thức, rồi sau đó lại tiến tới rúc vào lòng anh, trán gác lên vai anh.
Hơi thở của Đoàn Thương Dữ thoáng nhẹ bẫng trong giây lát, anh không nhúc nhích. Dường như lúc này cô đã nằm gọn trong lòng anh, qua hai lớp vải mỏng manh, anh có thể cảm nhận rõ hơi ấm và sự mềm mại trên người cô. Mạch máu dưới làn da Đoàn Thương Dữ như sắp nhảy dựng, giống như có ngọn lửa nào đó nhen nhóm trong l*иg ngực anh, khiến hơi thở của anh trở nên nóng rát.
Mà sau khi Cam Đường rúc vào lòng anh cũng không hề cử động hay di chuyển gì, hơi thở của cô vẫn đều đặn và vững vàng như cũ, nó phả vào tai Đoàn Thương Dữ khiến bàn tay anh run rẩy nhè nhẹ. Cảm giác kích động và cơ thể khô nóng làm anh không thể không buông người trong lòng ra, anh lùi về vị trí của mình, siết chặt tay, phải ép bản thân bình tĩnh một lúc lâu mới kiềm chế cảm giác khô nóng trong lòng xuống.
Đoàn Thương Dữ nghiêng đầu nhìn ngắm Cam Đường qua màn đêm tối tăm, anh nhắm mắt lại, cuối cùng vẫn cúi người hơn chút, nắm bàn tay ấm áp của cô, nhẹ nhàng kéo cô vào lòng. Gò má nóng hầm hập của Cam Đường vùi vào cổ Đoàn Thương Dữ, anh lại bắt đầu thở gấp, nhưng lần này anh không buông cô ra nữa.
Cơn gió lạnh thấu xương đang gào thét bên ngoài được ngăn cách bởi khung cửa sổ rắn chắc và tấm rèm cửa dày nặng. Máy sưởi khiến bầu không khí trong căn phòng trở nên ấm áp. Đoàn Thương Dữ ôm chặt cơ thể mềm mại thơm tho trong lòng, rồi nhắm mắt chìm vào giấc ngủ dưới sự thỏa mãn mà trước nay chưa từng có.
Tấm rèm cửa dày nặng ngăn cách thứ ánh sáng vốn yếu ớt tù mù của ngày mưa tầm tã, biến căn phòng trở nên tối tăm. Cam Đường tỉnh dậy trong mơ màng, cô khẽ ngọ ngoạy đầu theo thói quen, rồi lại vô tình cảm nhận được điều gì đó khác thường. Hai mắt to tròn dần hé mở, rồi vô thức nhận ra tư thế hiện tại của bản thân.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play