Giấy chứng nhận kết hôn của Cam Đường và Đoàn Thương Dữ được nhận rất vội vàng, mà năm mới đang đến gần. Vì vậy hai người cũng đã thống nhất rằng việc chuyển nhà và gặp gỡ ba mẹ sẽ chuyển đến sau Tết. Tết năm nay, cả hai đều sẽ ăn mừng năm mới tại nhà riêng của họ.
Dư Lan biết chuyện hai người họ sắp xếp như vậy thì cũng không phản đối. Năm ngoái Đường Đường không hề ăn tết ở nhà, năm nay bà ấy cũng mong muốn cả nhà được đoàn viên ăn tết.
Sau khi biết tin Cam Đường kết hôn, ông bà ngoại đang đi du lịch bên ngoài cũng đã mua vé máy bay về trước thời gian. Cam Đường lái xe chở Chu Việt Hòa đi đón người ở sân bay. Hai người đứng ở cửa soát vé chờ đợi ông bà đi ra. Lúc thấy ông bà, nhìn trông hai người họ đều rất có tinh thần, không hề có vẻ mệt mỏi và phờ phạc sau một chuyến du lịch dài.
Ông bà ngoại cũng nhìn thấy hai chị em họ, trên mặt cũng tràn đầy ý cười. Họ gọi tên hai chị em sau đó bước nhanh tới. Hai chị em cũng nhanh chóng chạy ra đón. Chu Việt Hòa tự giác nhận lấy hai vali hành lí trong tay ông ngoại.
Bà ngoại nắm chặt lấy tay Cam Đường, trong mắt tràn đầy nỗi nhớ nhung. “Gầy đi rồi, Đường Đường nhà chúng ta gầy đi rồi.”
Trên mặt Cam Đường tràn đầy ý cười. Câu đầu tiên mà trưởng bối người Trung Quốc hay nói khi một thời gian dài không gặp con cháu chính là câu “gầy đi rồi.” Trưởng bối không hay có thói quen nói lời yêu thương, mà tình yêu thương của họ đều được ẩn chứa qua từng con chữ.
Bà ngoại nhìn Cam Đường, mặc dù cô đã nói chuyện cô và Đoàn Thương Dữ kết hôn qua điện thoại rồi, nhưng bà ấy vẫn hỏi lại lần nữa: “Đường Đường à, chuyện cháu và Đoàn Thương Dữ kết hôn là thật à? Không phải cháu nói vậy chỉ để dỗ dành ông bà chứ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT