Phòng y tế bỗng nhiên chìm vào một khoảng lặng giống như chốn hoang vắng.
Sau khi nói xong, Thời Ngọc ngáp dài một cái, đôi mắt dần dần phủ lên một lớp sương mờ lấp lánh.
Cậu nghiêng người, tấm chăn trắng mỏng trượt xuống khỏi vai, để lộ làn da trắng nõn nà, ánh sáng len lỏi theo cổ áo rộng rãi, biến mất vào nơi sâu thẳm.
Đợi mãi mà không thấy Thẩm Thác có động tĩnh gì, Thời Ngọc hơi nheo mắt lại, thúc giục: “Nhanh lên.”
Nhớ đến vai diễn của mình, cậu lại dùng giọng điệu chán nản mà nói: “Nghe không hiểu tiếng người à?”
Vừa dứt lời, Thẩm Thác cuối cùng cũng động đậy.
Hắn bước hai bước, tiến đến bên mép giường.
Dáng người cao ráo, mạnh mẽ của hắn áp xuống như một bóng ma, dường như có thể bao phủ toàn bộ cơ thể Thời Ngọc vào trong bóng tối ấy.
Trên giường, thiếu niên vẫn nhắm mắt, chăn khẽ cựa quậy. Sau đó, một đôi chân thẳng tắp, thon dài từ từ duỗi ra từ dưới chăn.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT