Dường như từ hư không mà xuất hiện, một người đàn ông da bánh mật mà Thời Ngọc không hề hay biết đã đứng ngay trước mặt mình. Hắn ta nửa quỳ bên cạnh ghế nằm, đôi mắt đen sâu thẳm như mực không bộc lộ chút cảm xúc nào, nhưng gương mặt lại mang theo vẻ chất phác, chân thật, pha lẫn sự lo lắng. Hắn nắm lấy cổ tay Thời Ngọc, nhẹ giọng hỏi:
“...Tiểu thiếu gia, cậu không sao chứ?”
Người nơi quê nhà thường gọi cậu như thế: “Tiểu thiếu gia từ kinh thành đến.”
“Ký chủ?” Hệ thống không hề thấy cách xưng hô này kỳ lạ, nhưng lại bối rối hỏi: “ Cậu bị sao vậy? Theo kiểm tra của ta, nhiệt độ cơ thể cậu đột nhiên tăng bất thường.”
Tiếng nói vang vọng bên tai như bị che lấp bởi một màn sương trắng mờ mịt.
Đối diện với đôi mắt đen sâu hun hút ấy, Thời Ngọc cảm thấy như cổ họng mình bị thắt chặt, không thể phát ra bất cứ âm thanh nào.
Đầu óc cậu rối bời như một mớ hỗn độn. Sự tiếp xúc gần gũi này khiến làn da mẫn cảm của cậu ửng đỏ lên từng tầng. Đôi mắt cậu ngấn nước, vành mắt ửng hồng, đôi môi đỏ mọng run rẩy tựa như quả anh đào chín rục. Từng đợt khoái cảm đáng sợ từ chỗ bàn tay người đàn ông chạm vào dần lan tỏa khắp cơ thể.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT