Tất cả kết thúc khi bầu trời đã dần trầm xuống.
Thời Ngọc ngốc ngốc nằm trên giường, môi đỏ sưng tấy, làn da trắng như tuyết ánh lên một lớp hồng nhạt. Mấy giọt mồ hôi đọng lại từ mái tóc đen lấm tấm trên bờ vai cong, cơ thể cậu vẫn bất động, chịu đựng cảm giác dính nhớp.
Ở gần cửa sổ lớn, Thẩm Thác đang mặc quần áo. Khuôn mặt lãnh đạm, đôi mắt đen tuyền như màn đêm dày đặc, chẳng hề quan tâm đến những dấu vết kỳ lạ trên chiếc áo sơ mi của mình. Không thể đoán được hắn vừa làm gì.
Thời Ngọc vẫn chưa thoát khỏi những cảm xúc ngổn ngang. Một bóng đen đổ xuống, đôi môi sưng tấy của cậu lại bị chiếm lấy. Thẩm Thác với vẻ lãnh đạm, nhẹ nhàng cướp đi chút hơi ấm còn sót lại, sau đó từ từ đứng dậy, hôn nhẹ lên hầu kết của Thời Ngọc.
“Tôi đi đây,” giọng hắn khàn khàn, trầm thấp khác với vẻ lạnh lùng bên ngoài, “Lần sau tôi sẽ lại đến.”
Thời Ngọc không nhìn hắn, ánh mắt vẫn lơ đãng: “Ừ.”
Cậu không từ chối.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT