Hôm nay là ngày kỷ niệm của công ty GRT. Là ông lớn của ngành giải trí.
Sảnh tiệc lớn lấp lánh tới hoa mắt. Ánh đèn dịu nhẹ lung linh, đèn chùm pha lê kiêu ngạo nhìn xuống đại sảnh. Khách mời nơi này cũng rất trang trọng với những bộ vest định chế và váy dự tiệc thanh lịch, quyến rũ. Bọn họ tản ra đi tìm đối tượng để giao lưu cho nên rất sôi nổi.
Rất bắt mắt, rất sang trọng lại rất thơ mộng, nhưng không khí nặng nề bởi mùi âm mưu cùng cảnh giác. Một bữa tiệc lớn xa xỉ như này, mở ra nhiều quan hệ cũng đầy rẫy rủi ro. Những nụ cười che đi tính toán nơi đáy mắt. Những cái bắt tay xã giao đầy ẩn ý. Như một trận chiến không khói súng.
"Tô tổng nếu đã nói như vậy. Chúng ta tất nhiên sẽ không thể không nhượng bộ." Lưu Ly mỉm cười, hòa nhã đưa tay ra với người trước mặt.
Trước mặt cô là người đàn ông tầm 30 tuổi, khí chất ổn định. Khuôn mặt ưa nhìn, nhìn thật không tồi chút nào.
"Vậy hợp tác vui vẻ. Lưu tổng." Người được gọi là Tô Tổng cũng đưa tay ra đáp lại Lưu Ly. Tâm trạng khá tốt khi có thể kí hợp đồng này: “Vậy tôi cũng không làm phiền Lưu tổng thêm nữa. Chúc cô có buổi tối vui vẻ.”
Tiếp đó Tô tổng liền rời đi. Lúc này Lưu Ly mới khẽ lắc ly rượu vang trong tay rồi rũ mắt.
“A Linh. Chúng ta thiệt thòi.”
[ Sẽ không thiệt lâu. Vốn dĩ là để cướp người, lấy được người còn sợ thiệt hay hơn sao. ] 303 hóa hình thành chú chó nhỏ bằng bàn tay, lười biếng nằm trên vai Lưu Ly.
[ Chậc. Tưởng rằng vận may lên ngôi mà rút được cái thân phận đầy mùi tiền tổng tài này liền có thể thoải mái hơn chút, ai ngờ giờ mệt thảm. Còn chưa thấy mặt mũi của mục tiêu nhiệm vụ thì đã ngất trong đống giấy tờ kia hai tháng rồi. Lại còn thêm cái gia đình cuồng kiếm tiền kia nữa. Mãi mới tranh được một vị trí ở thành phố này để gặp mục tiêu nhiệm vụ. Giờ thì hay rồi, chạy đôn chạy đáo tìm người, cướp người rồi mãi mới có thể ổn định công ty. Vất vả chết mất. ] 303 than vãn cả một tràng, lại nằm bẹp trên vai Lưu Ly
"Ừm." Lưu Ly dựa vào lan can, nhìn xuống sảnh tiệc lớn, lướt qua khuôn mặt từng người đang ngồi. Cuối cùng dừng trên khuôn mặt cực kỳ nổi bật trong quần chúng. Người này lớn lên với nhan sắc thật khiến người ta rung động, khí chất ôn nhu, điềm đạm. Rất thích hợp cho hình tượng nam phụ thâm tình a.
[ Phát hiện mục tiêu nhiệm vụ. Lần này do thiên đạo ủy thác nên áp lực cùng độ khó không cao. Không cần nhất thiết phải duy trì hình tượng nhân vật. Nội dung nhiệm vụ là công lược Hàn Trầm giúp nam phụ Hàn Trầm cả đời bình yên hạnh phúc.]
303 nhảy lên lan can, ngó xuống nhìn một chút. [ Là nam phụ thâm tình, thiết lập vốn dĩ là ôm tình, cô độc tới hết đời. Chậc. Nhưng mà thiên đạo rất ưu ái nhân vật này, do không thể trực tiếp thay đổi quỹ luật đặt ra trước đó mà làm giao dịch với tổng bộ. Được rồi. Phù lao cao, nhan trị cũng cao, xác thực là nhiệm vụ dễ chịu hơn. ] Hừ! Vận may lên ngôi, lên ngôi a! Chuyến này về chắc có thể nghỉ ngơi chút rồi.
Lưu Ly nhìn 303 cao hứng, thỏa mãn vẫy vẫy cái đuôi nhỏ mà bất giác mỉm cười xoa xoa cái đuôi mềm mại cũng khen nó vài câu : “ A Linh thật lợi hại. Xong nhiệm vụ này rất có thể sẽ có kì nghỉ dài.”
303 được khen tới vô cùng vui vẻ, nhảy lên vai Lưu Ly [ Chúng ta tìm cách tiếp cận hắn đã, thân phận của hắn rất không nhỏ.]
Tất nhiên là thân phận không nhỏ rồi. Là ảnh đế của giới giải trí lại đồng thời là người thừa kế tập đoàn Hàn thị một tay che trời ở nước Z bên cạnh. Vốn dĩ bước vào giới giải trí do lời hứa cùng em gái hồi nhỏ, cũng là để tìm đứa em gái bị thất lạc. Mà nữ chính lại chính là đứa em gái thất lạc của nam phụ, trọng sinh khuynh đảo giới giải trí rồi gả vào hào môn cùng nam chính tổng tài. Nam phụ khi đang độ tình yêu mãnh liệt thì phát hiện ra quan hệ huyết thống, ôm tình yêu, thương tâm hết đời.
"Xác thực phải công lược hắn sao?" Lưu Ly nhìn Hàn Trầm đang giao lưu với đám người trong đoàn phim. Quá rực rỡ. Không muốn tới gần.
[Tất nhiên rồi. Nếu không thì thiên đạo cũng sẽ không chuẩn bị cho chúng ta cái thân phận cực kì xứng đôi với nam phụ thế này. ]
Thân phận của Lưu Ly cũng không nhỏ, là thiên kim tiểu thư của Lưu gia. Lưu gia là thế lực chi phối kinh tế ở nước G. Hơi xa nơi diễn ra kịch bản nên Lưu Ly mang khuôn mặt có chút tây, lại giống như lai hơn. Nhưng mà tất nhiên phải xinh đẹp, tài năng. Vốn dĩ Lưu gia chỉ tham gia vào kinh doanh, độc tài trên lĩnh vực này.
Lưu Ly cũng định tiếp bước nguyên chủ nỗ lực kinh doanh nhưng vẫn là so kém hơn với anh trai nguyên chủ. Vì thế cô đổi hướng sang phát triển ngành giải trí. Lại nhân cớ tới vùng đất ngành giải trí phát triển nhất là nước Y, tiếp cận mục tiêu nhiệm vụ.
"Cho nên không thể đi xe duyên sao." Lưu Ly nhìn lại càng thấy phiền, công việc của cô rất nhiều a, sao có thời gian bám lấy hắn chứ.
[Theo lý là được nhưng mà đây là giao dịch với thiên đạo, đãi ngộ tốt đi kèm với không tự do. Ký chủ, cô có chủ ý gì à? ] 303 nhìn Lưu Ly thất thần liền hỏi một chút.
“Nên tuyển thêm mấy trợ lý. ”
[Đúng là nên vậy. Ký chủ, mục tiêu nhiệm vụ nhìn sang đây rồi.]
Hàn Trầm nhìn chỗ khoảng không phía xa trên lầu, nhíu mày xác định chính xác. Hiện tại đang là thời gian biểu diễn văn nghệ, ánh sáng tập trung trên khán đài, những nơi khác hầu như giảm đèn rất tối. Khá tối, hắn không thấy rõ nhưng mà hắn chắc chắn cảm nhận được. Thu hồi tầm mắt, hắn lại hòa vào câu chuyện nhưng mà vô thức nâng cao cảnh giác.
"Ừm. Đôi mắt hắn trông rất đẹp." Màu lam, màu của biển.
[Da mặt tốt như vậy. Đúng là công lược sẽ dễ chịu hơn.]
"Không, tôi không thích nam phụ thâm tình. " Lưu Ly đứng thẳng người, rời đi tầm mắt.
[Ách. Chúng ta sẽ rất nhanh rời đi, cũng không để ký chủ thiệt thòi lâu đâu.] 303 biết nguyên nhân ký chủ nhà mình không thích cái nhân thiết kia, cũng không thể trách được.
"Được rồi. Chúng ta đi thu người thôi." Lưu Ly đặt ly rượu vang xuống bàn rồi đi ra hành lang, tiện thể gọi cho trợ lý và vệ sĩ.
Muốn đi cứu người thì phải cần người, thân thể này chỉ có kĩ năng tự vệ, không có thời gian tập luyện nâng cao.
[Ký chủ, Tống Duy ở phòng 362, Phong Vũ ở WC tầng 10 phía tây.]
Lưu Ly truyền đạt cho trợ lý xử lý, rồi bước vào đại sảnh lớn. Lúc này xem ra là đã phát biểu xong, mọi người tấp lập tụ nhóm muốn giao hảo cùng nhau.
[Ký chủ, hướng 11 giờ, hàng ghế thứ 3.]
Lưu Ly theo chỉ dẫn của 303 rất nhanh đã thấy được người.
“Đạo diễn Trần, nghe danh đã lâu.”
Đạo diễn Trần nhìn người trẻ trước mặt, một cô gái trẻ, khí chất không tồi, nếu làm diễn viên cũng có thể dùng mặt để nổi: “ Quá lời rồi, xin hỏi quý danh tiểu thư?”
“Tôi là Lưu Ly của FMN, rất hân hạnh được gặp đạo diễn tài năng như ngài.”
Nhìn nụ cười thành thục cùng bàn tay đưa ra trước mặt. Đạo diễn Trần có chút bất lực khi nghe mấy chữ FMN kia. Vậy là lần này tới lượt hắn rồi sao.
Nhưng mà vẫn phải nặn ra nụ cười đáp lại bàn tay kia: “ Lưu tổng, hân hạnh. ”
"Đạo diễn Trần vậy mà biết công ty nhỏ của chúng tôi. Ngài có vui lòng nói chuyện riêng một chút không?" Bắt tay xong rồi, Lưu Ly liền chủ động mở lời trước rồi đưa tay thủ thế mời người.
Tới rồi, tới rồi. Đạo diễn Trần lộp độp trong lòng, củ khoai nóng bỏng này nhảy lên đầu hắn rồi. FMN xác thật là công ty nhỏ mới xuất hiện mấy tháng gần đây nhưng mà cũng rất nổi tiếng vì tư thế cướp người của họ. Nổi cũng cướp, không nổi cũng cướp, đạo diễn cũng cướp, diễn viên cũng cướp, thợ ảnh cũng cướp, quản lý cũng cướp, cướp rất tùy tiện bởi vì họ có tiền. Còn tiền ở đâu ra thì rất nhiều người tự có câu trả lời trong lòng mình rồi. Vốn là công ty nhỏ nhưng do cướp mà trở nên không nhỏ cho lắm.
Còn hỏi tại sao không đi chiêu mộ mà cướp người, thì có chiêu mộ nhưng mà danh tiếng chưa có, nên không ăn thua, cướp người tương đối nhanh hơn. Rồi tiền ở đâu mà có, một phần nhỏ là tiền tích cóp của nguyên chủ, tiền chuyển nhượng mấy cửa hàng cho vị anh trai kia ở nước G, phần lớn cũng là vay từ vị anh trai kia. Cho vay có lãi, nên hiện tại Lưu Ly đang nợ ngập đầu. Chủ nợ là vị anh trai kia.
Còn về phần đạo diễn Trần, ông cũng gọi là có tiếng trong ngành nhưng mà do ra ít sản phẩm, cũng không xuất hiện trước công chúng nhiều nên cũng không nhiều người nhớ đến cho lắm. Vốn dĩ đang lên kế hoạch hủy hợp đồng để tự do một chút, ai ngờ lại nhảy ra một FMN đánh úp về. Ông cũng có chút tiền, nhưng mà chắc không thể có tiền như vị trước mặt này được. Aizz. Tạo nghiệp rồi.
Vì cho rằng FMN này dùng tiền cướp người tùy tiện như vậy nên rất nhiều người đều cho rằng nó sẽ không đứng được lâu, chỉ là cơn sóng tức thời thôi.
Đi một lúc thì Lưu Ly liền thấy trợ lý của mình đứng đợi sẵn trước cửa phòng đợi cô: “Lưu tổng, đã xử lý xong.”
Lưu Ly gật đầu rồi mời đạo diễn Trần vào phòng.
"Chắc đạo diễn Trần đã đoán được rồi chứ." Ngồi xuống bàn trà, trợ lý nhanh chóng đẩy cho đạo diễn Trần một bản hợp đồng.
Đạo diễn Trần thực tới bội phục cái tư thế của người nhiều tiền này. Thiên kim tiểu thư nhà nào chạy loạn ra phá của à: “Lưu tổng thật hào phóng như lời đồn. ”
"Ngài có tài mà. Xứng đáng. " Lưu Ly rũ mắt, trong kịch bản là vậy, sẽ không lỗ.
Đạo diễn Trần nghẹn lời. Được rồi, ông không thể nói là mình vô tài được. Ông có, vốn dĩ chưa có thời cơ thôi. Lại nhìn số tiền trong hợp đồng... Kiếm tiền trước đã, FMN phá sản cũng không ảnh hưởng tới ông, hợp đồng có viết, còn có tiền bồi thường. Xem đi xem lại một hồi, ông quyết định ký xuống.
“Đạo diễn Trần, FMN hân hạnh chào mừng ngài.”