Chàng trai đứng thẳng dậy, ngón tay sạch sẽ chạm lên tóc cô, cuốn thành một lọn tóc nhỏ rồi buông ra, chỉ một cái nhẹ nhưng cũng đủ khiến cô cảnh giác hơn trước, Sương Trà nhíu mày, sóng lưng truyền đến cảm giác ớn lạnh, lúc cô nhìn vào ánh mắt của anh ta, tất cả đều chỉ là bộ dáng trào phúng, hoàn toàn không giống dáng vẻ hiền lành bên ngoài.
Đăng Khôi dường như không chấp nhặt dáng vẻ ghét bỏ ra mặt của cô, anh ta cười nhạt, hạ thấp giọng: "Anh sẽ chờ một thời gian để em suy nghĩ, đợi khi nào chúng ta gặp mặt chính thức, mong em sẽ cân nhắc đến anh."
Nói rồi không để Sương Trà đáp trả lại, Đăng Khôi đã rời đi, bóng dáng cao ráo đổ trên nền đất, mang theo chút áp bức không xác định. Cô siết nhẹ vạt áo, mặc dù thời tiết ấm áp, ánh nắng chói chang khắp sân trường, nhưng cả thân thể cô không ngừng run lên, càng ngày càng hoảng loạn, giống như bị vây lấy bởi bốn bức tường đá lạnh.
Sương Trà vội vàng đi đổ rác rồi quay trở về lớp, đến khi xác nhận Đình Khiết vẫn an toàn, cô mới thở phào một hơi, trên trán đã đổ một lớp mồ hôi lạnh.
Đình Khiết nhìn lướt qua Sương Trà, thấy cô đầu tóc rối loạn, quần áo xộc xệch, ngay cả hơi thở cũng dồn dập, anh sải bước về phía cô:
"Sao vậy?"
Sương Trà ngẩng đầu nhìn anh, khuôn mặt đẹp đẽ dán thẳng vào mắt, mái tóc rũ xuống khiến đường nét trên khuôn mặt Đình Khiết bỗng chốc trở nên ngây thơ. Cô hít vào một hơi, mất tự nhiên dời ánh mắt sang hướng khác.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play