Trước kia khi ăn tết, bọn họ còn thờ ông trời, quan âm bồ tát, ông táo gì đó, bây giờ họ không còn thờ thần nữa, chỉ bưng sủi cảo ở cửa xóc xóc, mặc niệm mấy câu tổ tiên ăn sủi cảo thần linh ăn sủi cảo là coi như bày tỏ nỗi ám ảnh của những người lớn tuổi trong việc thờ cúng thần linh trong ngày Tết.
Cúng thần linh xong là có thể ăn sủi cảo, sủi cảo nhân cải trắng, mỡ lợn thơm nức, thậm chí sủi cảo còn được chế biến bằng hỗn hợp bột bắp và bột mì, là những điều mà lúc bình thường cơ hồ không dám tưởng tượng đến.
Một người ăn non nửa bát sủi cảo sau đó ăn những món khác, lúc ăn Tết là thời điểm hưởng phúc nhất, thứ gì tốt cũng có. Miêu Tú Cúc là một người khéo tay, mấy cô con dâu ở dưới cũng có thể làm được, rán bánh ngó sen, chưng miến viên, cải viên các món. Các món ăn vặt phức tạp đều được bày đầy một bàn, muốn ăn cái gì cũng được.
Bình thường mấy đứa cô bé trong nhà đâu được ăn những món này, nên đứa nào cũng ăn ngấu nghiến, ăn không dừng được.
Bình thường nhìn thấy mọi người ăn như vậy, Miêu Tú Cúc đều đau lòng, nhưng hôm nay lại không đau: “Muốn ăn bao nhiêu thì ăn bấy nhiêu, ăn tết phải ăn thoải mái.”
Miêu Tú Cúc nói vậy, mọi người đều vui vẻ.
Ăn tết thật tuyệt.
Cơm nước xong, Phúc Bảo đi theo các anh trong nhà ra phố chơi. Dù nghèo hay giàu, hôm nay những đứa trẻ đều ăn mặc sạch sẽ, nhà khá giả thì trong túi còn có mứt lê hoặc là đậu phộng gì đó.
Trong túi Phúc Bảo là kẹo sữa Thỏ Trắng và bỏng ngô mà bà nội chia cho, nhớ ra thì ăn một miếng, nhất thời cảm thấy cuộc sống này thật tuyệt vời.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT