Những cái kẹo kia đều là kẹo của hãng kẹo sữa Thỏ Trắng, trên vỏ kẹo in hình con thỏ nhỏ màu xanh.
Mấy đứa trẻ nhỏ tuổi nhìn thấy chúng, đôi mắt đều sáng lên.
Trước đây, Phúc Bảo đã từng nhìn thấy nó ở chỗ Trần Hữu Phúc nhưng cô bé chưa từng ăn qua nó bao giờ, cô bé chỉ mới biết loại kẹo này rất đậm vị sữa và ngọt ngào ăn rất ngon.
Miêu Tú Cúc nhìn thấy những viên kẹo sữa này thì rất thích thú: “Tết nhất cũng không tiếc mua kẹo cho bọn trẻ, những viên kẹo này giữ lại chờ đến năm mới để cho bọn nhỏ chia nhau ăn.”
Đây là loại kẹo ngon, nó còn ngon hơn kẹo mứt lê mua ở chợ nông thôn nhiều, Miêu Tú Cúc dự định năm mới sẽ chia cho bọn nhỏ.
Mấy đứa nhỏ giương mắt nhìn Miêu Tú Cúc cất kẹo đi mà cũng không có cách nào, cứ chờ thôi, nhưng Ngưu Tú Ny thì lại bấm ngón tay tính toán để tính theo khi nào mới đến tết đón năm mới đây?
Cố Vệ Đông lấy bằng khen ra đưa cho Miêu Tú Cúc, Miêu Tú Cúc xem đi xem lại và bảo anh làm cái khung gương sau đó treo lên.
Buổi tối, hàng xóm trong đại đội sản xuất nghe nói Cố Vệ Đông đã trở về, họ đều rối rít đi sang đây xem náo nhiệt khiến cho căn phòng nhỏ của nhà họ Cố chật ních người, trên giường dưới đất đều đã kín chỗ, mọi người đều vây quanh Cố Vệ Đông để hỏi chuyện trong thành phố rồi hỏi chuyện nhận thưởng.
Miêu Tú Cúc thì đi vào nhà cầm một túi đầy bỏng ngô để chia cho mọi người cùng ăn, mọi người vừa ăn bỏng ngô thơm phức vừa nhìn Cố Vệ Đông với vẻ mặt đầy ngưỡng mộ cùng ghen tỵ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT