Lưu Quế Chi chưa đến mức gọi là một đại mỹ nhân gì đó, nhưng trong cái thôn làng này cô trông khá là ưa nhìn, càng nhìn càng nén lòng mà nhìn lần hai. Cô không vai rộng eo thô giống như những người phụ nữ khác, ngược lại tay chân rất mảnh khảnh. Mặc dù cô đã sinh ba đứa con nhưng vẫn có cái eo nhỏ, nhỏ như có thể đưa tay nhéo vào ban đêm.
Trong lòng Cố Vệ Đông khẽ rung động.
Khi ấy Trần Hữu Phúc nói này kia anh ta sẽ lên đường để tham gia học đào tạo gì đó khoảng bảy tám ngày, nói cách khác trong bảy tám ngày này Cố Vệ Đông sẽ không về.
Anh đỏ bừng mặt, cười nói: “Trong hai ngày này để mấy đứa trẻ nghỉ ngơi sớm hơn một chút, anh phải nghỉ ngơi tử tế để ngày kia lên đường đến thành phố.”
Lời nói của anh rất súc tích, vì làm vợ đã mười năm nên Lưu Quế Chi sao có thể không hiểu ý này được. Cô đỏ bừng mặt, cúi đầu xuống và khẽ gật đầu: “Ừm.”
Thế là đêm nay ba đứa trẻ nhanh chóng bị giục lên giường đi ngủ, Phúc Bảo cũng được dỗ dành đi ngủ. Cố Vệ Đông và người vợ bị câm của mình trốn trong chăn, bắt đầu hành việc.
Anh ấy nghĩ đến mấy ngày sau không được ôm người vợ mềm mại này trong chăn, thật sự rất muốn làm một mạch để bù lại cho bảy tám ngày sau. Người làm nông đều bán sức lao động nên cơ thể của Cố Vệ Đông rất khoẻ mạnh, bình thường anh có thể chuyển được cối xay bằng đá. Bây giờ anh ấy ôm Lưu Quế Chi ở trong chăn thật sự quen tay làm nhanh, làm dễ như trở bàn tay khiến Lưu Quế Chi vô cùng mệt mỏi. Sau đó cô ấy nằm nhoài ở chỗ này, lấy cái gối che miệng khẽ rên nhẹ, muốn khóc cũng không khóc được.
Chuyện Cố Vệ Đông sắp đi ra ngoài là chuyện lớn, trong đại đội sản xuất Bình Khê bọn họ, ngoại trừ bà nội Hồ thì chưa có ai từng đi đến thành phố. Vì vậy Cố Vệ Đông cố ý đi đến nhờ bà nội Hồ chỉ bảo tình hình trong thành phố như thế nào, bà nội Hồ nói: “Trong thành phố có người phương Tây, có người Nhật Bản và còn có cả quân binh nữa, cháu đi ra ngoài phải cẩn thận. Khắp nơi đều là xe của người nước ngoài, nếu như cháu không cẩn thận đụng phải người ta, người ta có thể bắn một phát đạn hạ gục cháu luôn đấy.”
Cố Vệ Đông nghe thấy thì sững sờ, sau đó hai chân run rẩy và đi đến chỗ Trần Hữu Phúc chứng thực.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play