Phúc Bảo không nhịn được cười ra tiếng: “Cũng thật là...”
Lắc đầu thở dài, nên nói như thế nào đây, nếu anh ta không đòi đi lên đường cao tốc, thì chắc cũng không đến nỗi bị kẹt như vậy đâu!
Tiêu Định Khôn buồn cười nhướn lông mày, không nói gì.
Phúc Bảo nhà anh thì cả người rung rung nhưng cũng không nói gì.
Mà hai đứa bé ngồi sau lưng đã hưng phấn, Duệ Duệ: “Đáng đời, đáng đời lắm đáng đời lắm!”
Vừa nói còn vừa kéo cửa sổ xuống, vẫy vẫy bàn tay nhỏ bé với chiếc xe trên đường cao tốc kia.
Cũng vừa đúng lúc, chiếc xe trên đường cao tốc vừa mở cửa xe đi xuống, cách lan can đường cao tốc liền vừa vặn thấy xe của nhà Phúc Bảo và hai đứa bé đi qua.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT