Phúc Bảo vui mừng khôn xiết, không dám tin vào tai mình: “Bà nội? Bà nội! Cháu nhớ bà nội chết đi được! Sao bà lại gọi được cho cháu, bà ở đâu gọi đến vậy?”
Miêu Tú Cúc vừa nghe được giọng nói đầy vui vẻ của Phúc Bảo thì cũng vui vẻ nói: “Ôi trời ơi, cái đồ chơi này đúng là thần kì quá đi, tôi có thể nghe thấy giọng của Phúc Bảo! Tôi có thể gọi điện thoại ra nước ngoài!”
Ngày Phúc Bảo với Tiêu Định Khôn kết hôn ngày mùng tám tháng hai. 
Hội trường hôn lễ này là do gia đình họ Cố, gia đình họ Vu và ba mẹ Tiêu Định Khôn cùng nhau lo liệu. 
Đám cưới được tổ chức tại khách sạn Thủ Đô, bạn bè anh em họ hàng của nhà họ Tiêu và nhà họ Cố đều không ít, khách đến ngồi chật kín hội trường hôn lễ, nhà họ Cố bên này, ngoài họ hàng bên ngoại ra còn có chú Hữu Phúc, bà nội Hồ và ông cụ Lý, anh em họ hàng bên nội thân thiết trong thôn đều đến hết. Ngoài ra, những người bạn trong ký túc xá của Phúc Bảo và một số bạn học thân thiết trong trường cũng đến.
Vào thời điểm cải cách và mở cửa đang bắt đầu diễn ra mạnh mẽ, văn hóa phương Tây cũng dần dần được du nhập vào Trung Quốc, vì vậy một số người đã bắt đầu tiến hành tổ chức đám cưới theo phong cách phương Tây, những người trẻ tuổi thời thượng cũng chuyển sang mặc váy cưới, chỉ có điều Tiêu Định Khôn với Phúc Bảo đã bàn bạc với nhau, vẫn nên tổ chức đám cưới theo kiểu kết hợp giữa văn hóa phương Tây và văn hóa Trung Quốc, Tiêu Định Khôn mặc sơ mi và âu phục, Phúc Bảo mặc váy đỏ kiểu bán Trung Quốc, cả hai người đều đeo bông hoa lớn màu đỏ nhìn rất vui mắt.
Về phần bái đường đối bái, vẫn sẽ có, chỉ là bỏ qua phần khấu đầu lạy tạ, chỉ đối bái nhau mà thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play