Nhưng dù thế nào đi nữa, ông ta cũng không ngờ rằng Phúc Bảo lại nói ra những lời như vậy.
Ông ta đột nhiên hơi kích động, sống mũi cay cay.
Một cô gái nhỏ đang trong độ tuổi đẹp nhất, chắc chắn thích hưởng thụ, tự do theo đuổi cuộc sống tốt đẹp hơn, nhưng cô lại nói ra được những đạo lý giản dị lại vô tư như vậy.
Khóe mắt ông ta hơi ươn ướt, nhưng ông ta luôn nghiêm nghị không thể để Phúc Bảo thấy được giọt nước mắt của ông ta, vì vậy ông ta nghiêm túc ho khan rồi đứng lên, sau cố ý làm bộ như đang suy tính, chắp tay sau lưng đi qua đi lại trong phòng, nhưng lúc quay lưng với mọi người, ông ta vội vàng giơ tay lén lau đi những giọt nước mắt.
Lau nước mắt xong, ông ta mới đối mặt với mọi người trịnh trọng gật đầu: “Phúc Bảo nói rất đúng, ba, ba thấy thế nào?”
Ông cụ vốn đang mỉm cười hài lòng cũng nghiêm lại, ông ta chăm chú nhìn đứa cháu gái nhỏ này của mình, đứa cháu nhỏ này mới nhỏ như vậy.
Ông ta vẫy tay: “Phúc Bảo, lại đây, lại đây với ông nội này.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT