Giáo sư Trần: “Không cần, trong tay có bảo bối rồi còn không sợ các nhà máy sản xuất tự tìm đến sao? Em hãy chờ chuyện tốt đi!”
Giáo sư Trần không vội, Phúc Bảo cũng không vội, nên làm gì thì làm cái đó.
Chẳng bao lâu, tại một hội nghị giao lưu nghiên cứu khoa học và phát triển hệ thống phần mềm máy tính, giáo sư Trần đặc biệt vì Phúc Bảo tranh thủ giành lấy cơ hội để lên đài thuyết diễn, Phúc Bảo đã nhân cơ hội này trình bày bài nghiên cứu về bộ gõ của mình, giải thích ý nghĩa luận văn của mình và cũng nói đến bằng sáng chế mà bản thân cô đã nhận được.
Buổi diễn thuyết của Phúc Bảo nhận được sự đồng tình của không ít chuyên gia, thậm chí có những chuyên gia nổi tiếng cũng thân thiết đến chào hỏi cô, họ đã rất bất ngờ khi biết cô chỉ là sinh viên năm hai của đại học Thủ Đô, cũng khen ngợi tài năng và thiên phú của Phúc Bảo: “Sau khi trải qua vài chục năm đứt quãng, sinh viên đại học được chọn lần đầu tiên vào cuộc thi của chúng ta quả thật là xuất sắc của xuất sắc, sau này đây sẽ là trụ cột ngành nghiên cứu khoa học của đất nước chúng ta!”
Giáo sư Trần dĩ nhiên rất đắc ý, học trò tâm đắc mà một tay ông ấy nâng đỡ mà!
Mà trải qua chuyện này, danh tiếng của Phúc Bảo vang xa, mấy thầy cô chuyên ngành máy tính trong học viện cũng bắt đầu để ý đến Phúc Bảo, sau khi Phúc Bảo trao đổi với họ, cũng dự định vùi đầu dồn sức nhiều hơn vào việc học tập nghiên cứu máy tính.
Thuận theo đó, tất nhiên nhận được lời mời hợp tác của các trường đại học và các công ty, phía trường đại học thường xuyên tìm đến giáo sư Trần để bàn chuyện hợp tác, mà phía các công ty trực tiếp tìm đến Phúc Bảo và nói muốn hợp tác, muốn đưa bộ gõ của cô gắn sẵn vào trong máy tính của bọn họ, sau đó sẽ tiêu thụ trên thị trường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play