Tiêu Định Khôn lại đưa tay xuống chút nữa, âm thanh trầm thấp: “Còn có chỗ này nữa.”
Đột nhiên Phúc Bảo cảm thấy không ổn lắm. Trong phút chốc cô đỏ mặt, tim đập rộn ràng, giãy dụa muốn rút tay về.
Phúc Bảo vội vàng nhìn mấy người xung quanh, cũng không có quá nhiều người, cũng không để ý bên này, hơn nữa còn có một máy biến thế che khuất tầm nhìn của mọi người. Nhưng cho dù là như vậy, tim cô vẫn nhảy lên đến họng rồi.
Cho dù cô không hiểu những chuyện này nhưng cũng mơ hồ hiểu rằng nơi cô chạm đến đã là vị trí vô cùng nhạy cảm, xuống thêm chút nữa thì đã là “cấm địa” rồi.
Tiêu Định Khôn hít một hơi thật sau, cắn nhẹ môi, đến cuối cùng vẫn buông tay cô ra.
Anh cũng không phải người cả ngày chỉ ảo tưởng và khát vọng loại chuyện đó, sức tự chủ vẫn luôn rất tốt. Nhưng dù sao anh cũng chỉ là một người đàn ông hai mươi lăm tuổi, sức lức dồi dào, lại có một cô gái như Phúc Bảo thận mật ôm eo mình như vậy, huyết mạnh sôi sục cũng là chuyện khó mà tránh khỏi.
Sau khi buông ra, trái tim Phúc Bảo vẫn nhảy loạn lên. Nhưng nhìn Tiêu Định Khôn im lặng không nói gì, cô liếm liếm môi, cẩn thận nói: “Anh Định Khôn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT