Dứt lời, người đàn ông dừng đạp xe đạp, xe đạp chạy theo dây xích quay theo quán tính và phát ra tiếng vang két két.
Qua rất lâu sau, cô mới nghe thấy anh nói: “Ừ.”
Phúc Bảo càng cười, cô mở mắt ra, nhìn vầng trăng khuyết treo trên bầu trời đêm, nhìn bầu trời đầy sao, rồi cất cao giọng nói trên đường phố trống trải: “Vậy Phúc Bảo cũng là của anh Định Khôn, hôm nay là của anh, ngày mai là của anh, sau này cũng vĩnh viễn là của anh.”
Giọng nói giòn giã vang vọng ở trên đường phố không người, vang vọng ở trong đêm đông lạnh lẽo, cũng vang vọng ở trong lòng Tiêu Định Khôn.
Chân dài khỏe mạnh duỗi ra, gắng gượng chống ở trên mặt đất, xe đạp miễn cưỡng bị dừng lại.
Phúc Bảo kinh ngạc, thấy Tiêu Định Khôn hơi nghiêng đầu.
Dưới trăng sao, khuôn mặt của người đàn ông cứng rắn, mày kiếm hơi dựng thẳng lên, mũi rất cao, trông như được phác họa bằng bút chì dưới ánh sáng mông lung này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play