Nói xong, trong bóng đêm, Tiêu Định Khôn hít mạnh một hơi, hơi thở lạnh lẽo đi vào trong lồng ngực. Tiêu Định Khôn chỉ cảm thấy trong lòng mình có hàng ngàn cảm xúc đang nổi lên.
Là anh sợ, sợ người khác cướp cô đi, sợ anh không địch lại số phận, sợ anh tốn công vô ích mà cuối cùng thành dã tràng xe cát biển Đông.
Đặc biệt là ngày đó Hoắc Cẩm Trạch nói với Phúc Bảo, anh nghe mà càng mơ hồ bất an.
Trong bóng đêm, anh chậm chạp ôm cô vào trong ngực, hai cánh tay rắn chắc cẩn thận mà bảo vệ.
“Phúc Bảo, em biết rõ anh nghĩ gì, sao còn nói chuyện với những người đàn ông khác như vậy?”
Áo choàng dài của Tiêu Định Khôn rất dầy, Phúc Bảo được ôm, cô gần như được bao cọc trong áo choàng dài màu đen của anh.
Trong sự ấm áp và thương yêu vô ngần này, cô nghe thấy giọng khàn khàn của người đàn ông ở bên tai, cô cắn răng nghiến lợi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play