Các bà các mẹ trố mắt nhìn nhau, sau đó cười thầm, Miêu Tú Cúc thì nói thẳng: “Ai dà, Phúc Bảo nhà bà ở nơi nào, Định Khôn sẽ ở nơi đó, đây là không chịu đi. Được được được, không có gì, cháu đã không tiếc mà bỏ công việc kinh doanh, vậy chỗ bà còn có thể không bỏ được vài bữa cơm sao?”
Câu này đã chọc cười mọi người. Phúc Bảo có hơi ngượng ngùng, có điều cô cũng không nói gì.
Tiêu Định Khôn có thể ở lại, đương nhiên là cô vui vẻ.
Hôm nay giữa hai người có rất nhiều chuyện cần nói, đang trong thời kỳ ngọt ngào, chỉ hận không thể ngày nào cũng dính lấy nhau. Chỉ tiếc bây giờ ở quê, ba mẹ hai bên đều đang nhìn, bình thường không có cơ hội nói chuyện nhiều hơn cùng Tiêu Định Khôn.
Bây giờ anh tình nguyện ở lại quê để bên mình nhiều hơn, tự nhiên mình rất vui vẻ.
Mà trong tiếng cười của các bà các mẹ, Tiêu Định Khôn ho nhẹ một tiếng.
Bình thường anh là người luôn vô cùng bình tĩnh, hiếm khi không được tự nhiên khi bị mọi người nhìn, mọi người không khỏi càng bật cười.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play