Thật ra ngoài miệng thì Vu Kính Diệu nói vậy, nhưng trong lòng lại đang suy nghĩ: Ít ra chị ấy còn là em gái anh nhiều năm như vậy, tôi thì sao, chưa được gọi chị mấy ngày đã bị anh rể đoạt mất rồi!
Nhưng mà... Thấy dáng vẻ Cố Thắng Thiên khó chịu như vậy, trong lòng cậu thấy dễ chịu hơn một chút.
Đôi khi sự đau khổ của người khác chính là nguồn vui của mình.
Thế là Vu Kính Diệu nhìn Cố Thắng Thiên, lại thở dài một tiếng: “Anh ơi, thật ra đó! Chuyện này thì em nghĩ thế này, nếu đó đã là người chị gái chọn, vậy hẳn chúng ta nên tôn trọng chị ấy, tác thành cho chị ấy. Chưa kể con người anh rể cũng không tệ, em còn rất tán thưởng. Có một người anh rể như vậy, Vu Kính Diệu em đồng ý!”
Cố Thắng Thiên cắn răng, bóp hai huyệt thái dương: “Được rồi, em đừng nói nữa trước đã!”
***
Mà đang lúc Cố Thắng Thiên và Vu Kính Diệu xoắn xuýt ở chỗ này, Phúc Bảo chọn một thời điểm để bày tỏ với Miêu Tú Cúc và Lưu Quế Chi, kể chuyện mình đang yêu Tiêu Định Khôn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play