Lý Quyên Nhi trong phút chốc hết ý kiến, đây là ý gì, đang diễu võ dương oai với cô ấy sao?
Thấy thế, rốt cuộc Phùng Mĩ Ni không nhịn được: “Chị Phượng Hoa đâu? Sao chị ấy chưa dẫn mẹ Tiểu Nha tới?”
Vừa mới nói xong liền nghe được một tiếng khóc truyền đến, ngay sau đó, Lý Vĩnh Hồng dắt tay Tiểu Nha, xông thẳng về phía Bành Hàn Tùng, miệng hô lên: “Cẩu Thặng, Cẩu Thăng, anh thi lên đại học rồi mà sao không để ý đến mẹ con em, mẹ con em tìm anh lâu lắm rồi, tìm anh khổ lắm đấy!”
Tiếng khóc căng cổ họng, đánh động đến toàn bộ học sinh của cả lễ đường rộng lớn, mọi người rối rít nhìn sang.
Chỉ thấy một người phụ nữ nông thôn vừa đen vừa bừa bộn, tay dẫn theo một đứa bé gái mấy tuổi gầy trơ xương, nước mắt nước mũi chảy xuống đất, ôm thẳng lấy bắp đùi của Bành Hàn Tùng.
Trong miệng cô ấy hô: “Ban đầu anh nói sau khi anh vào thành phố sẽ nghĩ cách giải thích cho mẹ con em, anh nói ly dị trước, vào thành phố rồi sẽ nghĩ cách sau, nhưng em vẫn luôn đợi anh, bây giờ trong nhà đói chẳng có gì ăn, em mới vào thành phố tìm anh, ai biết thủ đô lớn thế này, bọn em đi khắp nơi tìm nhưng bọn họ nói anh đã đổi tên rời đi, thi lên đại học rồi. Em mới dẫn Tiểu Nha đi khắp đại học thủ đô tìm anh, cuối cùng cũng tìm được, anh không có lương tâm, em tìm anh khổ biết bao!”
Vừa nói lại vừa kêu: “Tiểu Nha, con mau gọi ba đi, quỳ xuống với ba, đây là ba ruột của con! Thương thay con vừa sinh ra đã không gặp mặt ba lần nào!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play