Tuy là dáng vẻ giương nanh múa vuốt của cô ấy rực rỡ động lòng người, nhưng Hoắc Cẩm Trạch vẫn cảm thấy không quá thoải mái.
Anh ta lập tức hừ nhẹ: “Em không quan tâm lắm. Không phải chuyện liên quan tới em, vì sao em phải quan tâm?”
Hoắc Cẩm Vân nghe anh ta nói thế thì càng lắc đầu thở dài: “Cẩm Trạch, từ nhỏ em đã thông minh rồi, đây là ưu điểm của em. Nhưng em có biết vấn đề lớn nhất của mình là gì không? Đó chính là em quá thông minh.”
Người quá thông minh thì mắt sẽ cao hơn đầu. Người nào, chuyện gì họ cũng không để trong lòng, xem thường hết. Vậy nên đến tận bây giờ thằng bé chẳng có lấy một đối tượng, bởi nó luôn cảm thấy con gái người ta không thông minh.
Phúc Bảo là một đứa bé thông minh, tuy em ấy không biểu lộ ra ngoài nhưng đầu óc tuyệt đối là thông minh nhanh nhạy, không kém Hoắc Cẩm Trạch một chút nào. Nếu hai đứa bé này ở bên nhau, trái lại có thể xứng đôi.
Nếu như Cẩm Trạch sẵn lòng tìm hiểu Phúc Bảo, anh tin tưởng Phúc Bảo và Cẩm Trạch chính là một đôi 'trời đất tác thành'. Tiếc thay, hình như ngay từ đầu Cẩm Trạch đã có thành kiến với Phúc Bảo, nên cả hai vẫn không đi chung đường, cũng không có cơ hội quen nhau.
Nếu bây giờ Tiêu Định Khôn đã yêu đương với Phúc Bảo rồi, vậy tất nhiên anh ta sẽ không tác hợp Phúc Bảo với em trai mình nữa. Đáng tiếc, thật sự đáng tiếc!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT