Đang nghĩ ngợi thì một người bạn của ông cụ Vu nói: “Cô gái mặc váy đỏ kia là Tiểu Duyệt nhà ông phải không? Dáng vẻ thật xinh đẹp, mặc váy đỏ cũng rất có hồn, thật không tồi, người trẻ tuổi tràn đầy sức sống.”
Ông cụ Vu lại trợn tròn mắt, ông cầm kính lão, híp mắt nhìn: “Không phải, người mặc váy đỏ không phải Tiểu Duyệt nhà tôi…”
Mấy người bạn cũ: “Đây không phải sao? Vậy ai mới là cháu gái ông ? ”
Một người khác vội vàng cười nói : “ Mấy cô gái trẻ nhìn cũng không khác nhau lắm, mắt tôi cũng mờ rồi, ông Vu, cháu ông là người nào ? “
Ông cụ Vu đeo kính mắt nhìn trên sân khấu một hồi lâu rốt cuộc cũng chỉ ra: “Đây đây, cô gái đóng vai A Hương chính là cháu gái tôi.”
Mọi người nghe ông nói vậy, nhìn kỹ một phen thì đều hơi thất vọng.
Lúc trước ông cụ Vu ngày ngày khen cháu gái mình nhưng bây giờ nhìn nhìn thì cũng chỉ có vậy thôi, áo quần cũ kỹ, nhìn cũng không có sức sống lắm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT