Hôm nay anh khăn quàng mà cô đan. Quả nhiên khăn quàng cổ màu xám này rất hợp với anh, càng tôn lên sự cương nghị đẹp trai, trầm ổn bình tĩnh.
Tiêu Định Khôn lớn hơn Phúc Bảo bảy tuổi, so với phần lớn nam sinh viên trong trường học thì đều nhiều tuổi hơn. Loại thành thục tự tin này được xã hội rèn luyện nên, không phải thứ mà những nam sinh viên có thể so sánh được.
Tiêu Định Khôn ăn rất nhanh nhưng sẽ không lộ ra sự vội vàng, tướng ăn của anh vẫn luôn sạch sẽ và dễ chịu.
Anh ăn gần hết, ngẩng đầu nhìn Phúc Bảo một cái, trong mắt anh mang theo ý cười: “Em nhìn gì anh vậy?”
Lúc Phúc Bảo bị ánh mắt của anh bắt tại trận thì cảm thấy trong đôi mắt kia có ngọn lửa màu đen rung động, trên mặt đột nhiên ửng hồng.
“Em không nhìn anh mà.”
Đôi mắt hạn trong trẻo của cô động đậy, nhỏ giọng kháng nghị: “Em nhìn khăn quàng cổ em dệt.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT